TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 677

Từ Tinh Tinh lấy làm khó hiểu, nhìn sang phía Lý An Dân: “Sao cậu lại

hỏi thăm mấy chuyện đó vậy? Hỏi họ Lưu kia là biết liền ấy mà.”

Lý An Dân đáp: “Gần đây tâm trạng cậu ấy không được tốt, ai dám chọc

vào, không phải là tớ tò mò nên mới tìm đến các cậu sao?”

Cung Quyên liếc mắt nhìn cô: “Không ngờ cậu cũng nhiều chuyện thế

đấy.”

Lý An Dân cười cười, không phủ nhận, lại hỏi: “Trước khi Lý Thiến chết

có phải đã từng xảy ra mâu thuẫn với ai không? Tớ đã gặp cậu ấy, dáng vẻ đó,
nhìn không giống như người có ý định tự sát.”

Thạch Lôi lắc đầu, bảo rằng không rõ lắm. Lý Thiến sống quá khép kín,

ngoại trừ gần gũi với Lưu Phi ra, dường như chẳng trò chuyện gì với những
người khác. Từ Tinh Tinh chen miệng vào: “Trong phòng tớ có hai người
chung lớp với cô ấy, kể rằng ngày xưa cô ấy không như thế này đâu, mặc dù
ngượng ngùng ít chịu mở miệng, cơ mà tính tình chẳng quái gở thế đâu. Có khi
là do chuyện ấy cũng nên.”

Lý An Dân nhướng mày, kề sát lại hỏi: “Chuyện ấy là chuyện gì?”

Từ Tinh Tinh bảo: “Tớ cũng không rõ lắm, trước kia Lý Thiến và Lưu Phi

cùng ở chung phòng, có lẽ là do nhà các cậu ấy có quan hệ với nhà trường, cho
nên ký túc xá không xếp thêm người vào ở chung. Về sau có một nhóm sinh
viên mới, phòng ốc đầy hết nên mới phải thêm một cô gái vào ở phòng Lưu
Phi. Cô bé kia ở chưa tới nửa năm đã chuyển đi, nghe đâu là do ăn cắp, học
sinh mới thoát li khỏi nông thôn, tay chân không được sạch sẽ, chuyện này
ngày đó ồn ào lắm. Nghe đâu lúc chuyện xảy ra Lý Thiến cũng có mặt, thậm
chí còn làm chứng cho Lưu Phi, cũng có người đồn là hai người này hợp tác
với nhau, cố ý hãm hại cô bạn kia. Dù sao bọn vào học sau như chúng mình
biết làm sao được ai đúng ai sai, nghe cho vui rồi để đấy thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.