TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 678

Lý An Dân suy ngẫm một chốc, hỏi: “Cô gái kia để tóc dài đúng không?”

Mớ tóc dài trong phòng vệ sinh hiển nhiên không phải của Lý Thiến, độ dài
cùng chất tóc không hề tương xứng.

Cả ba bông hoa đều bảo chưa từng hỏi qua chuyện này, thời gian cô gái ấy

ở đây quá ngắn, ấn tượng của mọi người với cô không sâu. Sau khi cơm nước
xong xuôi, Lý An Dân cất khay hộ cho mấy cô bạn, Thạch Lôi dường như sực
nhớ ra điều gì, kéo Lý An Dân lại mà cười ám muội, vươn hai ngón tay cái dán
vào nhau, nhướng mày tinh nghịch nói: “Còn có một tin đồn nữa, nói Lý Thiến
và Lưu Phi thế này này, cậu hiểu chứ, hai người bọn họ đi đâu cũng có nhau,
có người từng nhìn thấy hai cô ấy ‘vật lộn’ trong nhà vệ sinh của trường đấy
nhé.”

Khóe miệng Lý An Dân khẽ giật giật, không ý kiến... Đến xế chiều trở về

ký túc xá, Lưu Phi ôm cứng cánh tay Lý An Dân không chịu buông ra, cô ta
còn mặc bộ đồ ngủ ban sáng, tóc tai rối bời, trong mắt vằn vằn vện đầy tơ máu,
xem ra thực sự rất sợ.

Lý An Dân bảo: “Trước tiên cậu cứ kể lại tình huống đêm qua cho tớ

nghe xem nào.”

Lưu Phi vẫn chưa tin hẳn, hỏi: “Thật sự không phải cậu làm à? Cậu không

nhân lúc tớ ngủ mà lôi tớ vào nhà vệ sinh hả?”

Lý An Dân hỏi ngược lại: “Nếu thật thế thì cậu còn ngủ được à?”

Lưu Phi cắn môi, sau một lúc mới nói: “Tớ... Tớ không biết, có thể là tớ

ngủ ừm... hơi ngủ say quá, đêm ngủ rồi gọi không tỉnh, xảy ra chuyện gì cũng
không biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.