TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 680

Ngay giữa đêm hôm qua, rõ ràng Lưu Phi cũng nghe thấy giọng hát ngâm

nga cùng với tiếng xả nước, giống như Lý An Dân. Đến sáng nay vừa mở mắt
ra, Lưu Phi đã bị dọa đến suýt nữa thì hồn lìa khỏi xác, bởi thứ đầu tiên cô nhìn
thấy chính là khuôn mặt của mình, vừa ướt đẫm nước, lại đỏ bừng bừng như
tôm luộc.

Cô ta không phải đang nằm trên giường, mà là đi chân không đứng trong

phòng vệ sinh, thẳng người đối diện với tấm gương trên bồn rửa mặt, ướt nhẹp
như vừa mới ra khỏi nước. Toàn thân cô ta thấm lạnh, hai tay hãy còn đặt trong
bồn, bó tóc nhơm nhớp trơn tuột giống như một con rắn nước quấn từng vòng
trên cổ tay cô ta, mà tấm hình đã bị quăng đi lại đang dập dềnh, trôi nổi bên
trong cái bồn đầy tóc.

Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ Lưu Phi nào đã gặp phải tình huống thế

này, ngày trước dù có mộng du thì cuối cùng đều trở lại giường cả, chưa hề
thấy mình ở chỗ khác khi thức dậy. Thế nên sau khi thoát khỏi cơn sợ hãi, phản
ứng đầu tiên chính là nghi ngờ Lý An Dân ghi hận nên báo thù, thừa lúc đêm
khuya giở trò dọa mình.

Lý An Dân thầm nghĩ trừ cô ta ra trên đời chưa từng thấy ai ấu trĩ đến như

vậy, gặp được chắc cũng phải duyên nợ mấy kiếp, bèn hỏi cô ta: “Cậu rảnh rỗi
sinh nông nổi đi bỏ chai nước hoa vào túi của tớ, chính là vì không muốn tớ ở
lại đây đúng không? Cậu không muốn ở chung với ai cả, là bởi sợ người ta
phát hiện ra cậu bị mộng du à?” Cái này đúng là vừa dọa người lại còn nguy
hiểm nữa.

Lưu Phi bốp chát ngay: “Đừng có nghĩ xa xôi làm gì, chẳng qua là hạng

người như cậu làm tớ thấy ngứa mắt mà thôi!”

Lý An Dân nghẹn họng, cũng không đả động gì đến chuyện đó nữa, chỉ

hỏi: “Nghe nói lúc cậu còn ở khu Ba, ngoại trừ Lý Thiến ra thì còn có một bạn
cùng phòng, sau lại chuyển trường, giữa các cậu... đã xảy ra chuyện gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.