TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 781

Quản sư phụ đùng đùng nổi giận, thái dương nổi gân xanh, đấm tường

rống lên hung bạo: “Mới vừa rồi không phải là tôi đang di hồn đấy à? Là chính
bản thân bà già này dù có chết cũng không chịu ló đầu chui ra, lại còn khiến
cho không gian riêng tư của ông đây đầy mùi xú uế. Ông đây mà có chết, cũng
đều do bà già này hun chết!”

Lý An Dân thức thời bịt miệng mũi, chỉ dám hô hấp qua các kẽ ngón tay.

Ông chủ Lư Ngư ở bên cất tiếng âm u: “Anh Quản, đối với người già cả

thì phải lễ phép, anh đàn ông đàn ang lại còn sợ thối cái gì nữa? Ngay cả bé Lý
đây là người bị hại trực tiếp còn chưa lên tiếng, anh đấm tường đạp cửa thế
làm cái gì?”

Quản sư phụ bị sặc nước miếng ho sù sụ, nhìn chằm chằm vào chú em tốt

của mình không biết trút giận đi đâu. Cả hai anh em nhà này đều ngang như
cua, lại còn thích đâm bị thóc chọc bị gạo lẫn nhau, cứ ở chung một chỗ là lại
kèn cựa, Lý An Dân không còn cách nào khác, đành phải xả khí hôi ra hòa
giải: “Là do em không tốt, quá chủ quan, đầu óc bị mê muội nên mới rước bà
cụ ấy vào tận cửa, chuyện đã đến nước này, thôi thì trước tiên cứ cho em hai ba
thanh Doublemint đi.”

Ông chủ Lư Ngư phì cười một tiếng, móc một thanh kẹo cao su

Doublemint trong túi quần ra đưa qua cho cô, bảo: “Cưng à, anh càng lúc càng
thích em rồi đấy, cưng thực sự không muốn làm ở cửa hàng của anh sao? Anh
sẽ trả cho em tiền lương gấp đôi!”

Quản sư phụ cất giọng mỉa mai: “Người ta đã có một anh chủ nhà tốt, đã

bao ăn còn bao luôn chỗ ở, hiện tại vẫn đang gấp rút tìm kiếm anh ta đấy, còn
chú mày ấy hả? Kiếm chỗ nào mát mẻ rồi phắn qua đó ngồi chơi đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.