TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 780

thường khác, trong cơ thể dư thừa dương hỏa, dư sức tách cái mạng già của lão
ra từ lâu rồi, còn phải đợi cậu đến đuổi đi sao?”

Quản sư phụ không chút lễ độ, nhắc nhở bà ta: “Bà đã chết từ đời thuở

nào rồi, còn lấy đâu ra cái mạng già này nữa hử?”

Quan hoa bà tức giận mới nói: “Chớ có cho rằng người chết rồi thì chẳng

phải người, mạng của người đã chết còn quý giá hơn so với người sống, một
khi mất đi thì tức là đã thực sự không còn gì nữa.”

Lý An Dân vuốt ngực thầm nghĩ: Nếu cứ cố kéo bà ấy ra ngoài thì sợ rằng

chính bản thân cô cũng bị thương, nhưng khiến một hồn ma tiêu tán thì quả
đúng là vô nhân đạo, chẳng phải việc diệt ma làm tổn hại âm đức hay sao?
Chẳng qua, lỡ như bà ấy ở trong người cô thoải mái quá, đến lúc có đuổi cũng
chẳng đi thì biết làm thế nào bây giờ? Phải tìm cách để bà ta tự động rời đi mới
được.

Thế nên cô liền nói: “Cho bà ở nhờ cũng không sao cả, nhưng chuyện

sinh lão bệnh tử thì làm gì có ai biết trước được, cư ngụ trong người cháu đúng
là không được ổn cho lắm. Mới vừa rồi nghe ý bà nói là hôm qua vốn là muốn
tìm một con rối gỗ để tá túc, đúng không? Như thế rất là tiện, Quản sư phụ
chẳng có gì cả, chỉ có rối gỗ là nhiều thôi.”

Bấy giờ Quản sư phụ cũng không phát cáu lên nữa, khẳng khái mở hầu

bao: Ngoại trừ con rối Tiểu Phụng Tiên và những con rối đã sinh ra hồn khí
khác, cái nào trống không cứ tùy ý lựa chọn.

Tuy nhiên Quan hoa bà lại nhập lên người thì dễ, muốn ra lại khó. Kinh

khí và mạch khí trong cơ thể con người bủa giăng khắp nơi, dáng hình còn hơn
xa mạng nhện, bà ấy vì tiến vào trong cơ thể Lý An Dân đã tổn hao không ít
nguyên khí, hiện tại không có cách nào tự mình đi ra, phải trông cậy vào lực
tác động bên ngoài, ví dụ như thuật Di hồn, thuật Dẫn linh…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.