TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 821

Ông Lưu dắt cô lên lầu hai, vào phòng cho khách thuê, giao chìa khóa lại

cho cô, bảo: “Tôi nói lại với Quản sư phụ rồi, đêm nay mấy cô cậu sẽ ở lại đây,
gần đây cũng không có đoàn du lịch nào đặt phòng nên để không cả, nếu ở có
chỗ nào không thoải mái cứ bảo một tiếng, tôi đổi cho cô gian khác.”

Lý An Dân thành tâm thành ý bảo điều kiện nơi đây rất tốt, đưa mắt dõi

theo ông Lưu rẽ vào hành lang, cô tức tốc vào phòng đóng cửa, ngồi trên
giường hít sâu hai cái, nhẹ giọng hỏi: “Bà ơi? Giờ này đã không còn ai rồi.”

Quan hoa bà thở dài bảo: “Bà lão đây chỉ ló đầu lên nhìn một chốc, sao cô

bé căng thẳng quá vậy, đi xuống dùng cơm đi.”

Lý An Dân viện lý do này nọ hết cả rồi, giờ mà xuống lầu vào bàn lần nữa

cũng ngại, liền bảo: “Không có gì đâu ạ, xế chiều ăn đầy một bụng nên giờ
cháu vẫn chưa đói. Bà ơi, cháu hỏi bà cái này nhé, nếu vật thành tinh bị phá
hư, vậy có phát ra hơi sài được hay không?”

Lý An Dân đem mọi điều cô biết cùng với suy đoán của mình thuật lại

cho Quan hoa bà nghe, lại nói: “Cháu nghi ngờ hoa đán kia chính là tinh quái
của bộ váy cưới.”

Quan hoa bà ngẫm nghĩ hồi lâu, đáp: “Cũng có thể là như vậy, chẳng qua

bà không tận mắt trông thấy cô gái nọ nên không dám kết luận. Theo như lời
cháu nói thì bộ váy cưới ấy có niên đại không xa, cũng tức là vừa thành hồn
chưa được mấy năm, cho dù váy áo có bị xé rách, hơi sài cũng không quá
nặng. Thế nhưng hơi sài nhà ông Lưu có thể khiến người bị trúng tà đụng âm
sát thì không đùa được đâu, trừ phi trên bộ váy cưới ấy còn mang theo oán khí.
Oán khí mà thành linh vậy thì không phải là tinh quái tầm thường nữa rồi.”

“Vậy cũng tương tự như lệ quỷ ạ? Thế phải làm cách nào mới xua tan

được bây giờ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.