TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 840

Lưu Tu ngập ngừng đáp: “Tôi cũng không muốn, nhưng chẳng còn biện

pháp nào khác cả, cha tôi vốn sống không được bao lâu nữa, sau khi mẹ tôi làm
rách bộ váy cưới kia thì thời gian của ông ấy càng ít. Thay vì hai cha con cùng
chết, chi bằng để tôi sống thay phần cha tôi, mẹ và em gái tôi vẫn cần có người
chăm sóc, một gia đình mà không có bờ vai của đàn ông gánh vác thì không
được.”

Lý An Dân vừa nghe, nhất thời liền nổi cơn tam bành: “Thế vì nhà anh

mà tôi phải chết à? Mạng của anh là mạng, còn mạng của tôi chẳng phải mạng
sao? Anh có mẹ và em gái, còn tôi chẳng nhẽ lại không có người nhà à?”

Lưu Tu trợn to mắt mà nói: “Cô sắp trở thành vợ của tôi rồi, gia đình tôi

không phải gia đình cô ư? Sau này mạng của cô cũng chính là mạng của tôi, vì
sao lại không phải là mạng?”

Lý An Dân cảm thấy như có một con ruồi mắc nghẹn trong cổ họng, nuốt

chẳng vào mà khạc cũng chẳng ra, quả thực không thể nào tin nổi lại có người
có thể thốt ra những câu ngụy biện đáng ghê tởm như vậy, lại còn ra vẻ như ấy
là lẽ đương nhiên nữa. Hai cha con nhà này căn bản chẳng phải người bình
thường, tại sao lại có những kẻ như thế chứ? Cớ sao cô lại đụng trúng phải
những nhân vật đặc sắc thế này?

Ông Lưu còn an ủi cô rằng: “Đừng lo lắng, không có thân thể thì vẫn còn

linh hồn mà, lại vẫn lưu giữ lại trên đời nữa, không phải cô đã thấy hồn bà vợ
ma của tôi sao?”

Lý An Dân muốn hét lên thật to, muốn đánh hai cha con nhà này một trận,

cô cảm thấy ông Lưu này so với bà vợ ma của ông ta còn đáng sợ hơn. Tuy
nhiên lúc này tay chân cô đã bị trói chặt, ngay cả cựa quậy cũng hết sức khó
khăn, nếu như mở miệng lớn tiếng kêu cứu, chỉ e cha con nhà họ Lưu sợ gặp
phiền phức, sẽ biến cô thành ma treo cổ ngay tức thì. Lý An Dân mặc kệ, cho
dù thực sự không còn lối thoát nào, ít ra trước khi chết cũng phải biết rõ mọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.