TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 901

nghiêng đầu qua, hé miệng trùm lấy đôi môi Lý An Dân, đẩy đầu lưỡi vào giữa
đôi hàm của cô, ra sức mút lấy.

Miệng mũi Lý An Dân ngập tràn mùi máu tươi nồng nặc, từ lồng ngực

cho đến cổ, Diệp Vệ Quân mãnh liệt mà gấp gáp nhay cắn môi cô, điên cuồng
như muốn nuốt cả đôi bờ môi của cô luôn vậy. Đôi môi Lý An Dân bị anh giày
vò đến đau rát, cô ôm đầu Diệp Vệ Quân, đáp lại anh theo bản năng, hơi ấm
nồng nàn không ngừng tuôn ra, chảy sang miệng của anh.

Lồng ngực Diệp Vệ Quân phập phồng kịch liệt, thở hổn hển thật mạnh,

Lý An Dân cũng thở gấp, vừa rồi suýt chút nữa thì cô đã bị nghẹt thở mất rồi,
nụ hôn này so với lần ở trong hang núi kia còn thô bạo hơn- nếu như đây còn
được gọi là hôn.

Diệp Vệ Quân dần dần lấy lại bình tĩnh, tơ máu ở tròng trắng mắt từ từ rút

đi, mí mắt phải xem như còn lành lặn rũ xuống, sức tàn lực kiệt mà nằm thở
dốc trên mặt đất một lúc lâu, sau đó mới chậm rãi ngồi dậy, đẩy Lý An Dân ra,
cởi áo khoác ngoài xuống, choàng lên trên bờ vai trống không của cô rồi lùi
vào trong góc tường, dùng miếng khăn đen bịt khuôn mặt lại một lần nữa, cả
người co lại thành một khối.

Lý An Dân kéo chặt áo khoác ngoài, vừa định mở miệng thì Diệp Vệ

Quân đã nghiến răng nghiến lợi mà rống lên: “Cô muốn để tôi giết cô luôn đấy
phải không? Con bà nó, tôi đã để cho cô đi rồi! Cô còn chạy tới đây làm gì?!?”

Lý An Dân bị anh hét vào mặt như vậy liền cảm thấy tủi thân, chùi máu

còn dính ngoài miệng, hai mắt đỏ hoe đáp: “Em tới đây tìm anh, anh lặng lẽ ra
đi như vậy, em không yên lòng, em… em muốn gặp anh.”

“Muốn gặp tôi?” Diệp Vệ Quân dang rộng đôi tay để lộ lồng ngực máu

thịt đầm đìa, hét toáng về phía cô: “Cái bộ dạng chó chết này của tôi có gì hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.