TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 900

Diệp Vệ Quân phát ra tiếng gầm như loài dã thú bị cầm tù, ôm lấy thân

mình mà lăn sang một bên, đớn đau quay cuồng, đập mạnh đầu xuống nền đất.
Lý An Dân thấy mà lòng như có lửa đốt, cô biết Diệp Vệ Quân đang phải chịu
nỗi đau nào đó kinh khủng lắm, nhưng cô chẳng biết phải làm sao mới có thể
giúp anh bớt đau hơn.

Trong lúc bối rối, Lý An Dân sực nhớ có lần Diệp Vệ Quân đã nói rằng

nước bọt có thể làm giảm đau, không còn cách nào khác, cô bèn chạy đến ôm
chầm Diệp Vệ Quân, nằm sấp xuống bưng lấy mặt của anh, khẽ liếm những
chỗ lở loét nghiêm trọng, dưới mắt, quanh miệng, cằm, liếm đến độ đầu lưỡi
dính đầy thịt nát cùng với máu tươi sền sệt, vị rất mặn, mùi dịch mủ đậm đặc
còn lan tỏa trên mặt lưỡi của cô.

Lý An Dân cố nhịn cảm giác sôi trào bên trong dạ dày, cô sợ một Diệp Vệ

Quân không thành nhân dạng thế này, càng sợ anh phải chịu đau, cô vừa liếm
vừa nhè nhẹ vỗ lưng anh, lập bập trấn an: “Không việc gì... Không việc gì rồi,
không đau nữa, liếm liếm sẽ không đau…”

Diệp Vệ Quân siết chặt nắm đấm tì mạnh xuống đất, đầu khẽ nâng lên,

như thể đang cố kìm nén hết sức, Lý An Dân thấy dưới đôi môi đang nhếch lên
của anh là hai hàm răng nghiến chặt lại với nhau, cắn rất mạnh, phát ra từng
tiếng “Ken két”, đến độ lợi cũng bật máu.

Bấy giờ Lý An Dân cũng không suy nghĩ gì nhiều, chỉ hy vọng sao cho

Diệp Vệ Quân không còn đau cũng đừng chảy máu nữa, thế nên dùng ngón tay
nhẹ nhàng cạy đôi bờ môi của anh ra, đưa đầu lưỡi vào liếm phần lợi đang rỉ
máu.

Diệp Vệ Quân hé răng thở một hơi, thân thể căng cứng cũng dần mềm

xuống, Lý An Dân chống tay đứng dậy, vừa mới giãn ra được một khoảng thì
đã bị anh tóm chặt sau gáy. Con ngươi Diệp Vệ Quân như gặp phải ánh sáng
mạnh mà co rút thành một điểm nhỏ, trong mắt lóe lên từng đốm sáng li ti, anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.