TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 955

Hoàng Bán Tiên xua tay nói: “Tôi đây đã đem hậu quả xấu nhất có thể

xảy ra nói cho cô ta nghe, nhưng cô ta lại dùng bùa cấm tà Bát phương để uy
hiếp tôi, cô nói xem, tôi có thể không đồng ý mà được à?”

“Ông… rốt cuộc thì các ông là ai? Những kẻ buôn lậu xác? Hay là nuôi

xác?”

“Xác á? Cô đừng có nói khó nghe như vậy, theo như ngôn ngữ trong nghề

của chúng ta thì nó gọi là phách rỗng, nói ngắn gọn thì chính là vật chứa linh
hồn. Phách rỗng khác hẳn với xác, một khi gặp phải linh hồn có mức độ dung
hợp cao, hồn khí có thể kích thích được sự tuần hoàn âm dương trong cơ thể,
không cần Phược linh cũng có thể khiến người ta cải tử hoàn sinh.”

“Nói đi nói lại, còn không phải mượn xác hoàn hồn sao?”

Hoàng Bán Tiên đưa ngón tay lên lắc lắc, nói: “Đó không là mượn xác

hoàn hồn, mà chính là một loại thuật dời hồn, Tiểu Diệp cũng không phải
mượn xác hoàn hồn mà gọi là Phược linh, khi còn sống thể chất cậu ta không
có gì khác biệt so với người thường, không thích hợp để chế tạo thành phách
rỗng.”

Hoàng Bán Tiên nói không phải người nào chết rồi thì xác cũng có thể

dùng được, tử thi không thể tự sinh hồn khí, nên sẽ gặp phải hiện tượng bị âm
khí ăn mòn như Diệp Vệ Quân, phải nhờ tác động từ bên ngoài hỗ trợ mới có
thể duy trì các chức năng của cơ thể.

Mặc dù “bách nô” hiện hình đưa hồn khí vào thân thể Diệp Vệ Quân

khiến anh sống lại, nhưng trải qua một thời gian dài, hồn khí vẫn sẽ tiêu tán
mất, vì vậy phải cần một loại chu sa đặc biệt để bịt kín thất khiếu của anh. Loại
chu sa này so với thể chất của Lý An Dân thì còn hiếm thấy hơn nữa, hiện tại
trong tay Hoàng Bán Tiên không có, ông ta để cho Lý An Dân về nhà báo tin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.