TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 977

thể là có liên quan gì đó với người chung phòng với em, hoặc cũng có thể mục
tiêu tiếp theo của nó sẽ là cô ấy, tốt nhất em nên tìm cô ta để nói chuyện một
chút.”

Bảo phải nói chuyện với Cát Vân, vậy thì chẳng được tích sự gì, Cát Vân

bị kinh sợ quá mức, ngay cả nói năng còn không được rành mạch, có thể nói
chuyện thế nào? Giáo sư Phan đã đưa Cát Vân về phòng của ông, là căn phòng
ngay bên cạnh, Lý An Dân muốn dò la một số tin tức từ chỗ giáo sư Phan,
cũng chỉ còn cách qua gõ cửa.

Cát Vân mặt mày hoảng sợ ngồi ở trên giường, ôm chặt chiếc chăn duy

nhất vào trong ngực, giáo sư Phan vuốt tóc trấn an cô ta đôi ba câu, sau đó mới
tiến ra cửa nói chuyện với Lý An Dân.

Sắc mặt của giáo sư Phan trông rất khó coi, hằm hằm hỏi cô: “Là cảnh sát

kêu cô đến đây hỏi thăm à? Bọn họ đã tìm tôi nói chuyện rồi!”

Lý An Dân gãi gãi đầu, nói: “Em chỉ là muốn tìm hiểu đôi chút về gia

cảnh nhà Cát Vân thôi.”

Sắc mặt của giáo sư Phan sa sầm xuống; “Bối cảnh gia đình cô ấy thì có

liên quan gì tới vụ án mạng này? Thật xin lỗi, tôi không có nghĩa vụ phải đem
chuyện của cô ấy ra giải thích với mấy người.”

Lý An Dân gãi tóc, cúi đầu nói: “Ơ... Là thế này ạ, Cát Vân cùng với

người chết có quen biết từ trước, còn liên quan đến lợi ích cá nhân nữa, vốn
đội trưởng Lữ muốn đích thân đến đây hỏi, nhưng sau thấy cô ấy đã sợ đến
như vậy, nên muốn thông qua em để hỏi thăm một chút, cái này... Nếu thầy
không muốn nói, vậy lát nữa đội trưởng Lữ sẽ trực tiếp đến tìm Cát Vân,
trưởng khoa, thầy xem... Chứ thực ra chuyện này với em sao cũng được...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.