TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 999

Vệ Quân, tựa vào vai anh mà hỏi: “Em cũng không nghĩ anh sẽ ra ngoài sớm
đến như vậy, phải rồi, sao anh lại tìm đến đây được?”

“Anh đến ngôi trường hiện tại em đang học nhưng không tìm thấy em,

nghe nói bọn em đến đây vẽ cảnh thật, thế là mới theo chân đến. Em cũng
không mang theo điện thoại di động, làm cách nào cũng không liên lạc được,
không biết là tụi em đang nghỉ chân ở chỗ nào.” Diệp Vệ Quân gí tay lên trán
cô, nói tiếp: “Tình cờ trong khách sạn mà anh dừng chân có người nhắc đến vụ
án giết người chặt đầu này, anh nghe xong cảm thấy không bình thường, xem
chừng tám chín phần là em cũng bị cuốn vào trong rồi, nên mới phải chạy vội
tới như lửa cháy sau mông. Mà cũng may là anh mượn được chiếc xe máy ở
ngay bến xe đó, không thì...” Diệp Vệ Quân thở dài, kéo Lý An Dân vào trong
ngực mà ra sức ôm chặt.

“Nếu anh không đến thì em cũng định nằm sấp xuống rồi, em thấy giữa

hai bánh xe còn có khe hở, nếu may mắn có lẽ sẽ không bị nó chèn chết.”

“Chẳng có nhiều may mắn đến với em được thế đâu, cũng đừng có sinh

lòng thương hại lung tung như vậy nữa. Ngay cả tội phạm giết người cũng
chẳng được miễn giảm hình phạt vì có thân phận bi thảm, tương tự như vậy,
cho dù lệ quỷ lúc còn sống đáng thương đến mức nào, một khi đã làm hại
người thì nhất định phải nhanh chóng diệt trừ, phải dùng biện pháp mà em cho
là hữu hiệu mà trực tiếp nhất! Hiểu chứ?”

Lý An Dân nghịch nghịch cúc áo sơ mi của Diệp Vệ Quân, nghiêm túc

gật đầu: “Lần sau em nhất định sẽ chú ý.”

Diệp Vệ Quân xoa tóc cô, nắm lấy bàn tay không chịu ngoan ngoãn của

cô áp chặt vào trong lòng, nói: “Không có lần sau nữa, em không chịu học hỏi
cho tốt, anh nào dám để em chạy lung tung khắp nơi chứ? Tốt nhất là cứ trói
chặt em vào lưng quần ấy, thế là xong.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.