TRĂNG HUYẾT - Trang 1040

- Chờ chút! Con trai tôi đang ngủ. Nó bị lên sởi rất nặng, đang sốt đỏ cả
người. Đừng làm nó thức dậy.
Nhìn quá bức liếp, Joseph thấy mặt tên cán binh ấy bừng giận. Kế đó,
Tuyết rán rặn ra trên môi một nụ cười giả tạo rồi đặt bàn tay lên cánh tay
hắn. Nàng hất đầu về chiếc đò đang đậu kế bên, cũng không một bóng
người như tất cả những con đò khác đang cắm neo dưới bờ vì dân chúng
trong đò đã bỏ trốn lên bờ. Tuyết nói với giọng dẫn dụ:
- Có lẽ anh nên khám xét chiếc đò đậu kế bên đó. Em sẽ tiếp anh một tay
nếu anh thích triệt để — vậy anh để em cho con gái của em xuống đò đi
ngủ nhé!
Nàng vẫy tay cho Trinh bước lẹ xuống chiếc đò của ba mẹ con. Xong, nàng
mỉm cười kéo gã bộ đội bước xuống con đò kế bên.
Joseph nghe tiếng chân bé Trinh chạy vội vào khoang đò rồi ngồi xuống kế
bên cậu em đang ngủ. Qua bức liếp, anh thấy hai cán binh Bắc Việt kia đi
lui đi tới, cười rúc rích. Thỉnh thoảng cả hai đưa mắt nhìn xuống con đò
bên cạnh rồi liếc nhau như lé, có vẻ sốt ruột chờ tới lượt mình. Anh đưa tay
lên dụi mắt rồi nằm xuống kéo mền lên đắp ngang ngực, mắt nhìn trân trân
mui đò.
Tiếng súng giao tranh lại tắt ngúm, lẹ làng không kém lúc mới cất lên. Mặt
sông yên tĩnh trở lại. Joseph cố hết sức bịt hai tai nhưng anh không thể xua
đi những âm thanh thoát ra từ con đò kế cận. Trong nhịp đò nhún và kêu
nhóp nhép trên mặt nước, anh nghe có tiếng gã bộ đội Bắc Việt cằn nhằn,
thở hồng hộc. Và đôi ba lần, anh tưởng chừng mình nghe ra tiếng Tuyết bật
khóc.
Hơn một giờ sau, khi Tuyết đơn độc trở về con đò của mình, Joseph nghe
con gái thầm lặng khóc tấm tức trên chiếc chiếu cói ở ngăn trước một hồi
lâu, trước khi anh tê dại thiếp vào giấc ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.