TRĂNG HUYẾT - Trang 467

Vẫn ấp bàn tay người An Nam trong tay mình Joseph ngập ngừng hỏi:
- Anh Lật ạ, thuở đó, lúc chúng ta gặp nhau, anh cùng đi với quan sứ thần ở
Sài Gòn, anh còn nhớ không?
Lật gật đầu:
- Làm sao quên được. Ông ấy là anh rể của tôi.
Joseph cố giữ cho giọng mình như thể buột miệng mà nói:
- Anh có biết hiện nay Monsieur Trần VănHiếu và gia đình ông ấy ra sao
không? Trong lần ghé lại trước đây, tôi có gặp hai con trai của ông ấy và
Lan, cô con út.
- Trần VănKim hiện là thành viên xuất sắc của Việt Minh. Cậu ấy đang
hoạt động chìm ở Phúc Yên, phía nam nơi này.
Joseph gợi thêm:
- Còn Tâm và Lan, cả hai ra sao?
Lật nhún vai, mắt nhìn xuống đất, bối rối:
- Đại úy ạ, tôi e mình chẳng biết gì về hai anh em ấy. Đã nhiều năm nay tôi
không liên lạc gì với chị tôi và các cháu - cả đồng chí Kim cũng thế. Thời
gian này thật khó khăn cho tất cả chúng tôi.
Joseph lẹ làng gật đầu:
- Hiển nhiên là vậy, tôi biết.
Tới lượt Hồ Chí Minh cầm tay Joseph và nói:
- Đại úy ạ, khi anh đã an toàn về tới Côn Minh, xin vui lòng trình bày với
các sĩ quan cao cấp rằng Hoa Kỳ đang có tại vùng rừng núi Bắc kỳ những
đồng minh sẵn sàng tiếp tay với mình. Việt Minh rất hân hạnh sát cánh với
người Mỹ để đánh bọn Nhật. Bằng việc phá hoại các đường tiếp liệu và các
kho vũ khí, ta sẽ đạt được rất nhiều kết quả tốt.
Joseph vừa siết chặt bàn tay người An Nam vừa hứa:
- Tôi sẽ trình lên cấp trên. Họ sẽ biết ơn những gì ông đã làm cho tôi.
Trên khuôn mặt của Hồ Chí Minh toả sáng một nụ cười trìu mến và chân
tình:
- Chúng tôi giúp bất cứ phi công nào lỡ bị bắn hạ trong vùng rừng núi này
và quí vị có thể trông cậy vào chúng tôi. Anh là vị khách Mỹ đầu tiên nên
anh luôn luôn chiếm một vị trí đặc biệt trong lòng chúng tôi. Tại Côn Minh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.