hình ảnh một lãnh tụ du kích chiến chuyên khủng bố phá hoại, pháo kích
khu dân cư, ném lựu đạn vào nơi thị tứ, giật mìn xe đò xe lửa, và rõ ràng
cũng đã từng điều hành các chiến dịch đánh phá đẫm máu và không chừa
một thủ đoạn nào của Việt Cộng ở Miền Nam? Và nếu anh xác nhận nhân
dạng rằng người tù này là một trong những phụ tá thân cận của Hồ Chí
Minh, liệu việc đó có khích lệ chính phủ Mỹ trao trả anh ta để đổi lấy một
nhóm các phi công bị bắt trong đó có thể gồm luôn cả Mark? Hoặc việc
biết rõ người tù này thật sự là ai chỉ khiến cho họ thèm muốn giữ chặt anh
ta lâu hơn nữa? Còn nữa, Hồ Chí Minh có thể sẽ không nhả Mark, thậm chí
trả thù tàn khốc khi biết ra người chỉ mặt Đào Văn Lật chính là cha của
nó?
Trong vài giây, Joseph dằn vặt cực độ. Anh không biết trong hai diễn tiến
khả thi đó cái nào có thể đưa tới việc phóng thích Mark. Rồi không biết
quyết định nên chọn cái nào, Joseph đột nhiên quay lưng lại với Lật. Anh
nói chầm chậm:
- Tôi không biết chắc chắn. Tôi nghĩ mình có thể nhận diện được hắn —
nhưng tôi không chắc lắm.
Một vẻ nhẹ nhỏm lướt qua khuôn mặt Lật. Và anh ta lại thêm lần nữa chúi
đầu xuống, mắt nhìn chằm chặp sàn phòng.
- Nhưng hắn từng là một tên trong bọn ở chung với Hồ Chí Minh trong
động đá ở Bắc kỳ, phải không?
Giọng Guy giận dữ đề quyết. Joseph quay lại đối đầu hắn và nói với nét
mặt cau có:
- Guy này, tôi đã ở Việt Nam trong một quãng thời gian rất lâu, suốt bao
nhiêu năm trời và gặp gỡ vô số người. Tôi nghĩ mình có nhớ ra mặt của anh
ta ở đâu đó — nhưng có thể là vào hai ba chục năm về trước. Và thuở đó
anh ta không bị biệt giam suốt cả năm dài trong cái địa ngục trắng xóa này.
Tôi thật sự không nhớ rõ mình có thể đã gặp anh ta ở chỗ nào.
Guy nói lẹ làng:
- Ở Toà Đại sứ chúng tôi có hình ảnh ngược trở lại bốn chục năm về trước.
Chúng tôi thừa hưởng kho lưu trữ hình ảnh của Sở Liêm Phóng Pháp. Có
thể anh nhận dạng được một bức ảnh có ghi tên trên đó.