TRĂNG HUYẾT - Trang 995

- Cái đó tùy vào anh. Tôi không thể chận đứng — nhưng tôi có thẩm quyền
hoản lệnh đó hai mươi bốn tiếng đồng hồ. Đó là thủ tục đúng qui cách để
chúng tôi có cơ hội phối trí những hoạt động thiết yếu nào mà các phái viên
của chúng tôi cần tới. Tôi chỉ có thể đưa lệnh tạm hoản. Họ sẽ không ra tay
với Tuyết cho tới giờ này sáng mai. Nếu anh có mặt tại chỗ trước khi họ
hành sự thì...
Guy lại nhún vai bỏ lửng câu nói. Joseph mở xong phong bì, đọc các mảnh
giấy bên trong rồi nhìn người em thêm lần nữa với ánh mắt kỳ quặc:
- Guy này, cái gì làm bụng dạ chú bỗng dưng thay đổi vậy?
- Hẳn phải có lý do — nhưng lúùc này đừng hỏi tôi về cái đó.
Người CIA quay lưng và hai anh em đi bên nhau ra tới cổng. Trong khi đi,
Joseph xem đồng hồ tay. Lúc này là tám giờ rưỡi sáng thứ Ba ngày 30
tháng Giêng dương lịch, ngày thứ nhất của kỳ nghỉ mấy ngày Tết — buổi
sáng đầu tiên của năm Mậu Thân. Thông thường sáng thứ Ba vào thời khắc
này là giờ cao điểm sớm mai của một Sài Gòn tấp nập hoạt động và đô
thành tràn ngập tiếng động ầm ỉ. Nhưng vì hôm nay là ngày nghỉ lễ và
truyền thống ngưng hoạt động vào dịp tết, nên khi Joseph mở cổng, đường
phố bên ngoài biệt thự yên ắng kỳ lạ.
Joseph đi với Guy ra lề đường. Khi tới bên xe hơi, anh chìa tay. Guy im
lặng bắt tay anh rồi chuồi mình vào sau tay lái. Trước khi cho nổ máy, hắn
nghiêng đầu ra cửa xe, vẫy tay về phía chiếc phong bì Joseph đang cầm:
- Chỉ đề phòng trường hợp anh cảm thấy choáng váng khi tới chỗ đó nên tôi
phải báo trước cho anh biết: địa chỉ tôi đưa đó không phải là nhà riêng —
mà là một nhà thổ lớn nhất ở Huế.
Không nói thêm một tiếng, Guy khởi động máy và từ từ cho xe lăn bánh ra
giữa đường. Joseph đứng nhìn vói cho tới khi chiếc xe biến mất khỏi tầm
mắt, dọc theo đại lộ vắng vẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.