TRĂNG HUYẾT - Trang 1007

ANTHONY GREY & NGUYỄN ƯỚC

TRĂNG HUYẾT

TẬP IV - Phần Thứ Bẩy - Chúng Tôi Tranh Đấu Đã Ngàn Năm - 1968

- 11 -

- Tại sao tới đây?
Có tiếng hỏi đột ngột và gay gắt ngay sau lưng làm Joseph giật bắn người.
Anh nhìn quanh, chỉ thấy lờ mờ một hình dáng người nữ mặc toàn đồ đen.
Dáng ấy nói the thé bằng tiếng Anh, giọng không thèm che đậy hận thù.
- Con đó, phải không Tuyết?
Joseph vừa hỏi vừa hăm hở bước vào vùng tối đen bên dưới lan can gỗ của
kho gạo cũ nhưng dáng ấy lùi lại một bước, gằn giọng:
- Nói cho tôi biết mau, tại sao tới đây?
Khi mắt quen với bóng tối, Joseph nhận ra khuôn mặt phụ nữ ấy và cảm
thấy nghẹt thở. Anh bước thêm bước nữa, dang rộng tay như muốn ôm
choàng hai vai của con gái:
- Tuyết, cha tới đây báo động cho con! Con phải lập tức đi khỏi đây ngay.
Sáng sớm mai, mật vụ bắt con đó!
- Đừng đụng người tôi!
Lần này Tuyết đứng yên nhưng giọng nói lạnh lẽo tới độ làm Joseph sửng
người. Hai cha con đứng mặt ngó mặt nhau, mắt nhìn mắt nhau. Chỉ có
tiếng pháo ngày xuân lịm dần, lẹt đẹt điểm rời rạc vào tình thế im lặng và
căng thẳng giữa cha và con.
Trước đó, Joseph hầu như sắp buông bỏ mọi hy vọng gặp lại con gái. Tới
nửa đêm, kho gạo khoá kín cửa. Quang cảnh vắng tanh. Thậm chí người
đàn bà lớn tuổi cũng mất dạng. Anh ngóng đợi, đi lang thang quanh quẩn
khắp khu xóm tồi tàn nhớp nhúa, không còn để ý đến giờ giấc. Anh lòng
vòng hết tới lại lui nơi góc đường bên ngoài kho gạo dù trong bụng không
còn chút hi vọng tìm thấy con gái ở đây. Rồi đúng trước ba giờ sáng, ngay
khi Joseph vừa quay lại lần chót sau một ngày khắc khoải cùng kiệt, Tuyết
bỗng xuất hiện trong bóng tối đằng sau lưng cha làm anh xây xẩm mặt mày.
Joseph nói như đuối sức và tuyệt vọng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.