TRĂNG HUYẾT - Trang 327

ANTHONY GREY & NGUYỄN ƯỚC

TRĂNG HUYẾT

TẬP II - Phần Thứ Ba - Sông Hương - 1936

- 3 -

- Cha, tại sao cha có thể nói rằng con làm xấu hổ gia đình mình - cha không
biết con đã đánh bại thằng Tây vô địch đó một cách ngay thẳng sao?
Từ trong thư phòng của Trần văn Hiếu, qua khung cửa sổ mở, giọng Kim
sang sảng vang ra tới chỗ Lan đang ngồi bên cạnh hồ sen, nghe rõ từng
tiếng. Suốt nửa giờ vừa qua, Lan không thể nào gạt khỏi tâm trí hình ảnh
cậu bé Mỹ nhiệt tình và gan dạ ngày xưa nay là người thanh niên tuấn tú và
chân thật đã đưa nàng về nhà chiều nay. Nàng cảm thấy lòng bâng khuâng
lạ thường mỗi lần nhớ lại lúc đôi mắt xanh ấy nhìn vào mắt mình với vẻ
ngưỡng mộ và nồng ấm. Nhưng rồi giọng Kim cất lên càng lúc càng cao
đưa Lan về với thực tại, làm nàng thấp thỏm thu mình lại. Tay giữ mái tóc,
tay ôm ngực nàng ngồi yên trên ghế đá và nghiêng đầu về hướng thư
phòng, lắng tai nghe ngóng.
Với giọng quyết liệt Kim nói tiếp:
- Con đã chơi đúng luật và con thắng. Đúng lẽ công bằng chiếc cúp bạc
phải thuộc về con!
Kế đó, nghe lối nói chậm rải, thận trọng đầy cân nhắc của cha, Lan biết ông
đang nén giận:
- Nhưng cách chơi của con xúc phạm nặng nề người Pháp. Nó phản thể
thao và khiêu khích - không đúng với cách chơi quần vợt truyền thống của
họ. Họ có lý khi ra lệnh cho con chơi lại trận chung kết. Còn cha, cha cấm
con không được chơi theo kiểu đó thêm lần nữa.
Kim nói, giọng thì thầm ngờ vực khiến Lan phải nín thở mới nghe ra:
- Cha! Con không tin nổi hai tai mình. Có phải cha đang có ý ra lệnh cho
con “hợp tác” với bọn Tây để tự đánh bại mình?
Trần văn Hiếu nói lạnh lùng:
- Sự nhiễu loạn đó của đám đông là do bởi thái độ của con và vì vậy gây
thành dư luận xấu kinh khủng cho gia đình ta! Cha cho con quyết định làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.