TRĂNG TRONG GƯƠNG - Trang 174

Trong giọng nàng như chất chứa thâm tình sâu sắc nhất suốt cuộc đời

ông. Nàng nói: “Chàng tóc trắng xoá, ta cũng đã lưng còng, nhưng chúng ta
vẫn sẽ ở bên nhau cả đời, cùng nhau ngắm đom đóm như hôm nay.”

Cõi lòng được gọt dũa qua thế sự bao năm tháng tưởng như không còn

gợn sóng đột nhiên bị đánh vỡ, trái tim vì ảo ảnh chợt lóe lên mà co rút đau
đớn. Dường như trong giây phút ấy, thời gian đang lóc từng miếng thịt của
ông.

Cháu gái lay lay cánh tay ông.

“Ông ơi, ông ơi, sao ông lại khóc?”

Tôn Thi Nhiên đưa tay lau gò má, quả nhiên bàn tay đẫm nước mắt.

Ông ngẩn người, bỗng cười: “Có lẽ là tại đom đóm chói mắt quá.”

– Hết phần 6 –

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.