TRĂNG TRONG GƯƠNG - Trang 176

Ngồi ở trước cửa sổ, Tễ Vân soi mình trước tấm gương hình thù kỳ lạ,

tự mình tháo trâm cài mũ phượng trên đầu. Từ trong gương nàng nhìn thấy
người đàn ông nằm ở trên giường đang không ngừng khó chịu vặn vẹo. Tễ
Vân biết, Vũ Ngưng Hương đã phát huy tác dụng, nàng có chút thấp thỏm
nắm chặt nắm tay, sau đó bước về phía giường hỉ giăng lụa đỏ.

Nhẹ nhàng cầm tay người đàn ông đã có chút mê loạn, Tễ Vân cúi

người khẽ hôn lên môi hắn. Không giống như đang hôn tình nhân, mà
thành kính giống như đang hôn lên tín ngưỡng của mình vậy.

Nàng khẽ gọi: “Sư thúc…”

Sở Thanh Châu thần trí mơ hồ, chỉ nghe thấy có người hết lần này đến

lần khác nỉ non gọi tên hắn. Là đau đớn, lại là lưu luyến si mê, dường như
muốn khắc hắn vào cốt tủy. Cánh môi ấm áp hôn lên mặt hắn, lên tai, lên
cổ, sau đó đến trước ngực, rồi di chuyển dần xuống phía dưới.

Những nơi ấy giống như được châm lửa, thiêu đốt trái tim hắn nóng

dần lên.

“Sở Thanh Châu.” Trong dòng cảm xúc nóng bỏng ấy, chỉ có giọng

nói kia là kiên định và rõ ràng, nhưng lại khiến người ta cảm thấy chua xót,
“Chàng là của ta.”

Sở Thanh Châu mở mắt ra đập vào mắt là màn lụa giường hỉ đỏ tươi

như máu. Cánh tay nữ giới như ngó sen nhẹ nhàng đặt trên lồng ngực hắn,
lên xuống theo hô hấp của hắn. Khi hắn quay đầu lại nhìn thấy khuôn mặt
cô gái, những chuyện đã xảy ra đêm qua lập tức ùa về. Mặt Sở Thanh Châu
ửng đỏ, sau đó lại trắng bệch. Hắn hất tay cô gái ra, mạnh đến mức suýt
đẩy nàng ngã xuống giường.

“Vô sỉ!” Hắn nghe thấy mình khàn khàn quát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.