TRĂNG TRONG GƯƠNG - Trang 177

Cô gái choàng tỉnh, vẻ mặt hoảng loạn trong giây lát, nhưng khi thấy

Sở Thanh Châu còn ở bên cạnh mình, nàng khẽ thở phào, sau đó lại túm
chặt chăn. Sau khi trải qua đêm động phòng hoa chúc, nàng cũng cảm thấy
cực kỳ xấu hổ, mặc dù tối hôm qua… Là nàng bỏ thuốc hại hắn.

Thân thể trần truồng trong chăn co lại, nàng đang định gọi một tiếng

“Sư thúc” lại sực nhớ bây giờ chắc chắn hắn không thích nàng gọi hắn như
vậy. Nàng liền sửa thành: “Sở Thanh Châu.”

Nàng vừa dứt lời, sắc mặt Sở Thanh Châu càng tái nhợt, môi run rẩy

hồi lâu cũng không thốt được nên lời. Thấy vẻ mặt hắn như vậy, trái tim
nàng lạnh đi phân nửa, đáy lòng càng thêm bị thương. Nàng tự xây cho
mình một bức tường phòng vệ, buộc mình mỉm cười như thường: “Hiện giờ
còn giả vờ thanh cao làm gì, tối hôm qua đâu có thấy chàng kìm chế thế.”

“Liễu Tễ Vân!” Sở Thanh Châu giận dữ, “Không biết liêm sỉ!”

Không biết đây là lần thứ bao nhiêu hắn mắng nàng như vậy. Tễ Vân

cười lạnh: “Biết liêm sỉ cũng tốt, không biết liêm sỉ cũng tốt, hiện giờ ta chỉ
cần sống theo ý mình. Hơn nữa, ta đã sớm phản bội Liễu Môn, không còn
mang họ Liễu nữa rồi. Ta và chàng hiện giờ đã thành hôn, đã phát sinh
quan hệ, sau này chàng cũng không còn liên quan gì tới Liễu Môn nữa rồi.”
Nói xong, nàng vén lên chăn, trần truồng đi xuống giường, không chút
kiêng dè.

Sở Thanh Châu nhắm mắt quay đầu sang chỗ khác, hít vào một hơi

thật sâu, kìm chế cơn giận, nói: “Ngươi không nên dùng cách này báo thù
Liễu Môn.”

Tễ Vân ngồi trước gương trang điểm hơi nghiêng đầu, ánh mắt lạnh

lẽo: “Tại sao không? Chàng là người đại tiểu thư Liễu gia si mê, cũng là
niềm kiêu hãnh của Liễu gia, ta lại biến chàng thành phu quân của ta…” Tễ
Vân cười mỉa mai, “Phu quân của nữ ma đầu tà giáo, đây chẳng khác nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.