TRĂNG TRONG GƯƠNG - Trang 194

“Liễu Tễ Vân!” Sở Thanh Châu gọi nàng lại, hắn điều chỉnh lại cảm

xúc, nói, “Đừng tiếp tục nữa, nếu ngươi có thể từ bỏ trả thù, ta nguyện ở
bên ngươi cả đời này.”

Đầu ngón tay Tễ Vân khẽ run, nàng quay đầu nhìn hắn: “Khá khen

cho tinh thần hy sinh chí công vô tư!” Sắc mặt nàng trở nên lạnh lùng,
“Chàng muốn ta chọn một trong hai, ta mạn phép chọn cả hai. Thù ta phải
trả, chàng ta cũng muốn. Sở Thanh Châu, từ nay về sau đừng nói những lời
như thế nữa. Sỉ nhục chàng, cũng sỉ nhục ta.”

Tễ Vân giam lỏng Sở Thanh Châu trong phòng, một tháng không hề

để ý đến hắn.

Ngày tổ chức tiệc Thí Thần, Sở Thanh Châu ngồi từ sáng sớm đến

đêm khuya, bên ngoài lạnh hơn cả lúc bình thường, đột nhiên “cụp” một
tiếng, cánh cửa được mở ra, Tễ Vân toàn thân là máu đi tới. Sở Thanh Châu
chỉ cảm thấy cả người lạnh như băng.

Hắn nhìn nàng, sắc mặt trắng nhợt.

Tễ Vân lại cười: “Yên tâm, không phải máu của người Liễu Môn.”

Nàng tiến lên hai bước, “Lão hồ ly Liễu Môn gian xảo, để cho lão trốn
thoát mất rồi. Tiểu sư muội của chàng cũng đã được cứu, chàng an tâm đi.”

Sở Thanh Châu ngây người, đầu ngón tay lại càng lạnh hơn. Không

phải máu của người trong Liễu Môn, vậy là của. . . . . . Ai?

Tễ Vân chậm rãi đi đến trước mặt hắn, đột nhiên ôm lấy cổ hắn, mái

tóc bết máu trượt xuống, dán lên mặt Sở Thanh Châu, lành lạnh dinh dính:
“Sở Thanh Châu, chàng có vui không?” Nàng hỏi, “Nếu như ta chết, chàng
sẽ vui sao?”

Thân thể Tễ Vân yếu ớt trượt xuống, Sở Thanh theo bản năng đỡ lấy

nàng, lại sờ được phần lưng ướt đẫm và vết thương rách miệng. Nhiều vết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.