TRĂNG TRONG GƯƠNG - Trang 195

thương như vậy. . . . . . Đầu ngón tay Sở Thanh Châu run rẩy, không dám
đụng vào nữa. Hai tay Tễ Vân ôm cổ hắn, nhẹ nhàng chạm vào đôi môi
hắn, như đang thành kính hôn lên tín ngưỡng của mình: “Nếu như ta chết,
cho dù là giả vờ, chàng cũng hãy buồn một chút được không? Như vậy,
dưới cửu tuyền, ta cũng có thể ra đi vui vẻ một chút. Sau đó. . . . . . Chàng
sẽ tự do. . . . . .”

Cánh tay buông ra, môi nàng trượt khỏi môi hắn.

Trong lòng Sở Thanh Châu bỗng dưng hoảng loạn, ôm lấy Tễ Vân đã

bất tỉnh. Phát hiện nàng vẫn còn thở yếu ớt, hắn cuống quít đặt nàng lên
giường, lại không biết nên bắt đầu giúp nàng từ chỗ nào.

“Cha. . . . . .Mẹ. . . . . .” Sở Thanh Châu nghe nàng nói mơ, lông mày

nhíu chặt, vẻ mặt hoảng hốt. Lồng ngực hắn đau xót, giống như đầu thu
năm đó, nàng sốt cao không giảm, nắm chặt tay hắn nói mê sảng. Ngoại trừ
hắn ra, bên cạnh nàng không có một ai.

Người con gái này vẫn luôn cô độc như vậy.

“Sư thúc. . . . . .” Ngón tay nàng run rẩy như muốn níu giữ cái gì, Sở

Thanh Châu mềm lòng, đưa tay nắm lấy tay nàng, lạnh buốt như không còn
sự sống, “Sư thúc, sư thúc. . . . . .” Nàng cứ mãi gọi hắn, giống như thể đó
là chỗ dựa duy nhất của nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.