TRĂNG TRONG GƯƠNG - Trang 198

Trái tim Sở Thanh Châu đau nhói, hắn cúi người lại nhìn thấy trong

kính Tễ Vân mỉm cười nhìn hắn, vẻ mặt lưu luyến si mê. Sở Thanh Châu
nghẹn ngào, đầu ngón tay run rẩy muốn xoa vai nàng: “Tễ Vân. . . . . .” Còn
chưa kịp nói, chợt nghe bên ngoài hoảng loạn hô to: “Môn chủ! Môn chủ!
Những võ lâm thế gia kia tấn công tới rồi !”

Đầu ngón tay Sở Thanh Châu khẽ run, Tễ Vân nhìn hắn một cái,

không nói gì.

Nàng im lặng đứng dậy, ra khỏi phòng, mở cửa sân, lạnh nhạt ra lệnh

nói: “Tất cả các bộ ai làm việc nấy, không việc gì phải hoảng sợ. Bẫy trong
phủ vẫn còn, bọn chúng không vào được đâu.” Còn chưa dứt dứt, cách đó
không xa lại có một người chạy tới, cả người hắn đầy máu, chưa chạy tới
gần liền quỳ rạp xuống đất: “Môn. . . . . . Môn chủ. . . . . .” Máu tươi trong
miệng hắn tuôn ra, ngã xuống đất, không nhúc nhích. Mà trên lưng của hắn
cắm một mũi mưa, tên của Liễu Môn.

Tiếng chém giết càng ngày càng gần, Tễ Vân không nói gì, đột nhiên

một mũi tên bay tới, Tễ Vân không tránh, chỉ vung tay lên, dễ dàng bắt
được mũi tên. Nàng quay đầu nhìn Sở Thanh Châu đứng ở sau lưng nàng,
bỗng cười: “Chàng đưa sơ đồ trong phủ cho bọn chúng.”

Không phải hỏi mà là khẳng định.

Sở Thanh Châu không có lên tiếng, tay nàng dùng sức,”rắc” một tiếng,

tên tại trong tay nàng bị bẻ gẫy. Giọng nàng bình thản giống như nói thời
tiết hôm nay thật đẹp: “Hư tình giả ý thuận theo, ra vẻ tình thâm, chàng
nhún nhường suốt cả một năm, hôm nay cuối cùng cũng đạt được mục đích
rồi.”

Sở Thanh Châu siết chặt tay: “Chỉ có như vậy, giang hồ mới có thể

thái bình.” .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.