TRĂNG TRONG GƯƠNG - Trang 27

Không, là chàng cứu Tô Kính Nguyệt, cứu nàng gần hai mươi năm. . .

. . . .

“Vì sao ta còn sống. . . . . .” .

Cô bé nói khẽ: “Đại khái là, người chú tìm hi vọng chú sống.” Cô bé

nhìn lên vách núi cao cao, “Bằng không, vách núi cao như vậy làm sao có
người may mắn sống sót chứ.”

“Nàng hi vọng ta sống sót. . . . . .” Tần Sơ nỉ non, trong lúc giật mình

nhớ tới mười mấy năm qua, Tô Kính Nguyệt hết lần này đến lần khác cứu
chàng trong lúc nguy nan. Dù là cứu chàng từ trong biển lửa ra, hay là dắt
chàng qua sông lớn kết băng, kích chàng chữa trị hai chân, đều là nàng
đang nỗ lực giúp chàng sống sót, giúp chàng tiến lên.

Mà bây giờ chàng đang dùng mạng sống Tô Kính Nguyệt liều chết

cứu trở về này làm cái gì. . . . . .

Tần Sơ nhắm mắt lại, cảm giác đất ướt át làm ẩm quần áo của chàng.

Sau một lúc lâu, chàng mở mắt cười khổ: “Tô Kính Nguyệt thật sự là vô
đạo đức.” Chàng nói, “Sao không thể để ta lựa chọn cách thoải mái hơn
một chút chứ. . . . . .” .

Sau khi gặp Tô Kính Nguyệt, những đau khổ sống không bằng chết

chàng gặp phải đều có Tô Kính Nguyệt cùng chàng vượt qua. Bây giờ đổi
thành một mình chàng đơn độc vượt qua rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.