TRĂNG TRONG GƯƠNG - Trang 29

nhiên có vài phần oán trách bản thân sơ sẩy. Chàng đi đến bên cạnh cô bé,
kéo tay cô bé, muốn dùng nội lực xua lạnh cho cô bé. Nhưng không ngờ cô
bé phản ứng vô cùng kịch liệt, rút mạnh tay ra, gần như là cách xa hai
bước.

“Đừng chạm vào tôi.” Cô bé nói, giọng nói và vẻ mặt hung tợn không

giống một đứa bé.

Tần Sơ im lặng, vì báo thù, ở trên giang hồ nhiều năm như vậy chàng

biết mỗi người đều có bí mật riêng thế nên cũng không cưỡng ép, quay về
vị trí của chàng. Nhưng ánh mắt có chút không tự chủ được nhìn trên tay cô
bé.

Trong lòng bàn tay có vết sẹo từng bị thương . . . . . . .

Tần Sơ cố gắng kìm chế, khi sắc mặt cô bé dần dần tốt lên, chàng mở

miệng hỏi: “Trong lòng bàn tay cháu từng bị thương?”

Cô bé nhìn chàng một cái, mơ hồ đáp: “Hồi nhỏ bị thương, không nhớ

rõ.” Cô bé quay đầu không nhìn chàng, nói tránh đi, “Vết thương của chú
hẳn là đã sắp khỏi rồi, ngày mai hãy đi đi, đi theo hướng dòng sông chảy là
có thể ra ngoài.”

Trong lòng Tần Sơ có vài phần khác thường, có ý nghĩ lởn vởn dưới

đáy lòng, nhưng thật sự rất bất khả thi khiến chính chàng cũng không thể
tin được. Chàng im lặng một lúc lâu, cuối cùng chỉ hỏi: “Cha mẹ cháu đâu?
Sao lại một mình ở dưới vách núi này?” Cô bé im lặng, Tần Sơ thật sự vô
cùng tò mò, lại hỏi, “Cháu đã biết đường đi ra ngoài, vì sao còn muốn ở
đây?”

Cô bé nhìn chàng một cái, quay đầu, ánh mắt nhìn vào một tảng đá

bên cạnh, im lặng hồi lâu mới nói: “Tôi ở đây chờ một người.”

“Ai?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.