TRĂNG TRONG GƯƠNG - Trang 64

Ngày hôm sau, Lục Lê đi làm như bình thường, đến giữa trưa quản gia

gọi điện thoại cho anh: “Tiên sinh, hôm nay sau khi đưa Kiên Cường đến
nhà trẻ, tôi đã lấy được họ tên, số điện thoại và địa chỉ của phụ huynh từ
trường học. Tôi đã phái người đến đó, trước mắt trong nhà không có ai, họ
tên và cách liên hệ tôi đã nhắn tới di động của ngài.”

“Ừ.” Lục Lê cúp điện thoại, lúc này mới dời ánh mắt khỏi màn hình,

anh cầm cốc nước lên nhấp một ngụm, lục tin nhắn, liếc mắt một cái nhìn
thấy cái tên trên đó: “Lâm Hinh.” Anh rà soát trong đầu không có gương
mặt nào khớp với cái tên này. Ngón tay đặt trên mười một con số sau cái
tên, bấm, chờ đợi, không có ai tiếp.

Lục Lê cũng không vội, cất điện thoại di động vào trong túi, nhìn đồng

hồ, dự định xuống tầng ăn cơm.

Đi vào thang máy, anh đứng ở sau cùng. Từ tầng trên đi xuống, người

vào thang máy càng ngày càng đông. Đến tầng mười ba, thang máy dừng
lại, một nữ sinh buộc tóc đuôi ngựa vội vã chạy vào, vừa vươn tay định
đóng cửa, bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng gọi: “Lâm Hinh! Đợi
chút! Di động của cô!”

Lục Lê nao nao, ánh mắt dừng trên người cô gái kia.

Người trong thang máy rất nhiều, anh không thấy rõ cô, chỉ mơ hồ

cảm thấy là một cô gái trẻ, giống như vừa mới tốt nghiệp Đại Học.”A, xin
lỗi, xin lỗi.” Cô cầm lấy di động từ trong tay đồng nghiệp liên tục nói xin
lỗi, giọng nói mềm nhẹ.

Đến tầng một, người trong thang máy lục tục nối đuôi nhau ra ngoài.

Cô gái cũng bước nhanh ra ngoài. Lục Lê lẳng lặng đi theo sau. Càng đánh
giá, anh càng cảm thấy vừa rồi là mình nghe nhầm, một cô gái trẻ như vậy
nhìn thế nào cũng không giống một bà mẹ có con năm tuổi.

Mặc kệ trong lòng nghi hoặc như thế nào, anh vẫn đi theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.