TRĂNG TRONG GƯƠNG - Trang 8

gỗ, mặc kệ người khác lấy lòng hay bắt nạt mình, cô bé dường như không
hề để ý. Khi Tần Sơ rảnh rỗi sẽ lẳng lặng ở bên chàng.

Tất cả mọi người cho rằng cô bé là đứa trẻ sợ sệt nhát gan, Tần Sơ

cũng cho rằng như thế.

Cho đến khi Tần Sơ đánh nhau cùng vài vị công tử láng giềng. Lúc

chàng đánh người khác Tô Kính Nguyệt chỉ lẳng lặng đứng ở một bên,
không tỏ vẻ gì, nhưng đối phương lại gọi ba bốn đứa trẻ lớn hơn đến. Tần
Sơ bị đánh, mắt thâm tím khóe miệng bị rách, Tô Kính Nguyệt đứng ở một
bên bỗng nhiên động đậy.

Cô bé bảy tuổi, chân không to bằng cánh tay chàng, lại đánh mấy đứa

trẻ hàng xóm còn lớn hơn chàng đến mức khóc lóc nức nở.

“Xin lỗi.” Cô bé ép mấy đứa trẻ xin lỗi Tần Sơ, sau mới thả chúng đi.

Tần Sơ sững sờ nhìn cô bé. Tô Kính Nguyệt giúp chàng sửa lại mái

tóc rối bù, giống người chị lớn cầm tay chàng: “Trở về ta bôi thuốc cho
huynh.” Cô bé nói xong, dắt chàng trở về nhà.

Đây là lần đầu tiên Tần Sơ biết Tô Kính Nguyệt rất lợi hại.

Tuy rằng lần đó bọn họ về nhà cùng bị phạt, nhưng cũng không gây

trở ngại với việc Tần Sơ sinh ra tò mò đối với Tô Kính Nguyệt, rồi sau đó
là sùng bái, rồi ngưỡng mộ. . . . . . .

Tần Sơ luôn luôn nghĩ, nếu như không có thảm án diệt môn ba năm

sau đó, có lẽ chàng sẽ rất tự nhiên nghe theo người nhà nạp Tô Kính
Nguyệt làm thị thiếp, sau đó đợi đến ngày cưới một cô gái có thân phận bối
cảnh làm chính thê, ngồi hưởng thụ Tề Nhân Chi Phúc, cả đời bình an.

Nhưng như vậy rất thiệt thòi cho Tô Kính Nguyệt. Tần Sơ cảm thấy

càng cùng nhau trải qua nhiều chuyện, chàng càng hiểu gặp được một Tô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.