Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
Một hiền nhân thời cổ là Ý Nhi tử lại thăm Hứa Do. Hứa Do hỏi:
- Vua Nghiêu dạy anh điều gì?
Đáp:
- Vua Nghiêu khuyên tôi trau giồi nhân nghĩa, biện biệt thị phi.
Hứa Do bảo:
- Anh tới đây làm gì nữa? Vua Nghiêu đã đem nhân nghĩa xâm vào mặt anh, dùng thị phi cắt mũi anh
490 [36] thì làm sao anh còn đạt đƣợc cảnh giới tiêu dao, thuận ứng mọi sự biến hoá đƣợc nữa?
Ý Nhi tử đáp:
- Nhƣng tôi cũng mong tới đƣợc bờ rào của cảnh giới ấy 491 [37] .
- Đâu đƣợc. Kẻ thanh manh 492 [38] thì không thấy đƣợc vẻ đẹp của lông mày, cặp mắt, nét mặt;
ngƣời mù thì không phân biệt đƣợc màu vàng màu xanh của y phục gấm vóc.
- Nàng Vô Trang [một mĩ nhân thời cổ] quên mất sắc đẹp của mình; Cứ Lƣơng [một lực sĩ thời cổ]
quên mất sức mạnh của mình; vua Hoàng Đế quên mất trí tuệ của mình, hết thảy đều do công tôi
luyện. Biết đâu tạo hoá lại chẳng có thể xoá cho tôi những vết xâm, vá lại cái mũi bị cắt của tôi để
thân thể tôi lại trọn vẹn mà theo học tiên sinh?
Hứa Do đáp:
- Chƣa biết đƣợc, vậy tôi hãy kể đại khái thuyết của tôi cho anh nghe:
Hỡi đại tôn sư của tôi, đại tôn sư của tôi!