TRAO NHAU HẠNH PHÚC - Trang 150

được không?
Huyên Giao ngồi yên, mặc cho Nam Phố trách móc. Anh vẫn chưa nguôi
cơn giận:
- Tôi chắc chắn là cô sẽ đến nên tôi ngóng chờ cô suốt từ chiều đến tối. Cả
đêm tôi vẫn thao thức. Giận có thể bóp nát cô ra được. Tôi đã háo hức giới
thiệu cô với gia đình và bạn bè. Ai cũng trông chờ gặp mặt cô. Tôi đã thất
vọng biết bao khi cô không đến. Tụi bạn chế nhạo, tôi chỉ còn biết chui
xuống đất.
Huyên Giao biết Nam Phố đang giận cô cực điểm. Cô cũng không muốn
nói gì. Thấy mình biện hộ thì việc cũng đã xảy ra rồi. Thấy Huyên Giao
lặng im, Nam Phố lại càng hùng hổ. Anh bóp chặt vai Huyên Giao:
- Huyên Giao, tại sao em dối gạt anh? Tại sao hôm ấy em không đến? Anh
muốn giành bất ngờ cho bạn bè. Em làm anh xấu hổ chết đi được. Tại sao
em ác quá vậy?
Huyên Giao không thể nào câm lặng để cho Nam Phố kết tội cô mãi. Cô
thẳng thắn:
- Em đâu đã hứa điều gì với anh. Bao lâu nay chúng ta vẫn là bạn, em chưa
quyết định gì cả. Ngay cả hôm anh mời em đến nhà, thì đến hay không vẫn
là quyết định của em chứ.
- Anh nghĩ rằng em phải đến.
- Anh quá chủ quan.
Nam Phố có vẻ đau đớn:
- Chủ quan nên mới nhận lấy hậu quả.
Huyên Giao biết là Nam Phố rất khổ tâm. Nhưng cô không biết làm sao
hơn. Cô đã hành động như thế và chẳng biết là hành động đó có đúng
không. Dù thế nào lương tâm của Huyên Giao cũng thanh thản và cô không
hề hối tiếc. Huyên Giao mạnh dạn nói với Nam Phố:
- Anh không được kết tội Huyên Giao như vậy. Em không đến với anh hôm
ấy là đúng thôi.
Nam Phố tròn mắt:
- Đúng à?
- Thì em đã trả lời anh rồi. Em không thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.