TRAO NHAU HẠNH PHÚC - Trang 149

Huyên Giao nhìn sững Thư Hiên. Nói cách nào thì anh cũng đề cập đến
chuyện ấy. Huyên Giao né tránh cũng không được. Cô không hiểu sao
Trâm Oanh lại rất mến cô. Bất giác, Huyên Giao phát biểu:
- Em cũng muốn ở mãi bên Trâm Oanh.
Giọng Huyên Giao thật nhỏ và êm như tiếng thở nhẹ. Thư Hiên nghe thấy,
anh sung sướng đến lịm người. Huyên Giao bưng ly trà lên uống để che
giấu sự bối rối. Vì lời cô vừa phát ra chẳng khác nào bày tỏ lòng mình.
Giờ này, nếu không ngồi đây đối diện cùng Thư Hiên, có lẽ Huyên Giao đã
có mặt ở nhà Nam Phố rồi. Huyên Giao không hối tiếc và mừng vì đã giải
quyết xong một vấn đề. Nam Phố nghĩ như thế nào nhỉ?
Quan sát Huyên Giao một lúc lâu, mãi sau Thư Hiên mới hân hoan nói:
- Em yên tâm nhé. Anh sẽ lo cho em. Mọi việc rồi sẽ tốt đẹp thôi.
Huyên Giao mở to mắt nhìn Thư Hiên. Anh nói gì vậy? Cô không hiểu nổi
những điều đã xảy ra. Huyên Giao chỉ thấy tương lai cô quá mịt mờ.

*********

Nam Phố xông vào nhà Huyên Giao với nét mặt hầm hầm:
- Huyên Giao, em nói đi. Em là người thế nào?
Trước thái độ hậm hực dữ tợn của Nam Phố, Huyên Giao cố gắng điềm
tĩnh trả lời:
- Người bình thường.
Nam Phố xẵng giọng:
- Bình thường hay ác độc?
Huyên Giao chưa kịp trả lời thì Nam Phố đã tiếp tục với lời lẽ đầy phẫn nộ:
- Em đã đem cho anh bao cay đắng và thất vọng não nề. Em ác độc chưa
từng thấy.
Huyên Giao đáp thật nhỏ:
- Em không cố ý.
Nam Phố trừng mắt nhìn Huyên Giao:
- Không cố ý à? Không cố ý mà cô làm cho tôi dở khóc dở cười. Tôi mất
mặt với cả nhà và bạn bè. Cô có biết là hôm ấy tôi giận muốn phát điên lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.