TRAO NHAU HẠNH PHÚC - Trang 70

trai dắt chiếc Wave màu xanh bóng loáng. Mắt Thư Hiên dán chặt vào hai
người. Thật ra, anh nhìn kỹ gã con trai. Và vì nhìn kỹ cho nên Thư Hiên đã
nhận ra, không phải gã con trai mà là một cô gái. Thế mà Thư Hiên hết
hồn. Cô gái cứ như con trai, nhìn từ trên đầu xuống đến chân, chẳng có vẻ
gì mềm mại uyển chuyển của con gái.
Hân Mỹ nói nói cười cười rất thản nhiên với Huyên Giao, chẳng thấy Thư
Hiên nhíu mày khó chịu. Mà nếu có thấy, Hân Mỹ cũng không cho là anh
chàng Thư Hiên đang nhăn nhó khó chịu với cô.
Trái lại, Huyên Giao đã nhìn thấy Thư Hiên. Cô ngạc nhiên đến sững sờ.
Thư Hiên đi đâu đến đây? Chẳng lẽ Thư Hiên tìm Huyên Giao? Tìm để làm
gì? Hay là Hà Nghi có sự cố? Chỉ khi Hà Nghi có sự cố, Thư Hiên mới tìm
đến Huyên Giao. Cô nghe tim mình thót lại.
Thư Hiên đã reo lên gọi Huyên Giao, giọng không giấu nỗi mừng rỡ:
- Huyên Giao!
Huyên Giao phản xạ nhanh như cái máy:
- Chị Hà Nghi như thế nào rồi hả anh?
Thư Hiên trầm giọng:
- Hà Nghi vẫn bình thường.
Giọng Huyên Giao ráo hoảnh:
- Thế mà tôi cứ tưởng....
Thư Hiên cướp lời:
- Tưởng Hà Nghi có chuyện gì à?
Huyên Giao đáp tỉnh bơ:
- Thì Hà Nghi có gì anh mới tìm đến tôi.
Thư Hiên phân trần:
- Không phải như thế đâu.
Huyên Giao hỏi khẽ:
- Vậy là anh tình cờ đi ngang qua đây hả?
Chiếu cho Huyên Giao một tia nhìn khác lạ, giọng Thư Hiên trầm ấm:
- Tôi đi tìm Huyên Giao.
Huyên Giao nghe giọng mình lạ hoắc:
- Tìm Huyên Giao để làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.