TRAO VỀ EM - Trang 111

chênh lệch.
Cường gõ nhẹ lên đầu Minh:
– Ngốc ơi! Đã là bồ chưa?
Minh lấp lưng:
– Anh hỏi để làm gì? Đó là bí mật, em không trả lời đâu.
Cường nheo mắt:
– Bí mật hả? Coi chừng bị .... bật mí đó.
Ánh Minh phủi tay vào nhau:
– Xong. Không phải bác sĩ, em chỉ biết làm thế thôi. Lở có nhiễm trùng em
không chịu trách nhiệm. Cường quơ cái áo thun trên ghế:
– Nói như vậy chắc anh phải đi chích gừa chó dại quá!
Ánh Minh giậm chân:
Anh ...anh thấy ghét ...
Cường tủm tỉm cười. Lâu lắm rồi, kể từ khi anh rời ghế giảng đường, tới
bây giờ anh mới tìm lại được cảm giác thích thú khi trêu một cô gái để cô
ấy có phản ứng như Ánh Minh. Bất chợt Cường thấy mình trẻ trung hơn,
hồn nhiên hơn. Với những áp lực khó chịu của công việc, dần dà Cường đã
đánh mất những trò nghịch ngợm thời đi học. Công việc của anh tiếp xúc
với đàn ông nhiều hơn Uyển sẽ trách em trông anh không cẩn thận.
Cường gật đầu:
– Anh biết rồi.
Minh chợt nghiêm giọng:
– Em xin lỗi đã làm anh bị thương ở vai.
Tất cả cũng tại chúng ta hay đùa. Từ giờ trở đi, em hứa sẽ không đùa,
không chua ngoa, đanh đá và ác khâu với anh nữa. Em sẽ trở về đúng vị trí
con gái của người 1ái xe cho gia đình anh, mình đừng 1à huynh muội nữa.
Cường chưa kịp nói gì, Ánh Minh đã đứng lên.
– Em không lấy thuốc hộ anh được đâu.
Anh nhớ phải uống đó.

Ánh Minh đi rồi, nhưng Cường vẫn còn đứng một chỗ. Anh biết cô bé còn
giận mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.