TRAO VỀ EM - Trang 109

– Làm ơn xuống tủ thuốc lấy bông băng lên đây hộ tôi.
Ánh Minh gật đầu:
Vâng. Em sẽ lấy ngay.
Cường lừ mắt:
– Nè! Không được trốn luôn đó.
Ánh Minh nhún vai:
Đã hứa với bác Uyển là sẽ trông chừng anh, em trốn làm chi.
Dứt lời, cô le lưỡi trêu Cường:
– Ăn ngon nhé!
Minh nhẹ nhom khi bước rà khỏi phòng của Cường. Tủ thuốc không khó
khăn gì để tìm nhưng Minh vẫn nhấn nhá thật lâu. Cô tò mò nhìn ngắm thặt
kỹ nội thất ngôi nhà của gia đình Cường. Sang trọng, tiện nghi, hiện đại và
dĩ nhiên mọi thứ trong ngôi nhà này đều đắt tiền.
Tự nhiên Ánh Minh thấy buồn. Cô thật mơ mộng hão huyền khi có lúc đã
nghĩ tới Cường. Anh ta thuộc tầng lớp khác. Tầng lớp đó cách thng lớp gia
đình cô rất nhiều. Bậc tam cấp dẫn lên ngôi nhà lớn tuy không cao, song
muốn bước lên cô phải có cơ hội.
Bữa nay với Ánh Minh là một cơ hội, nhưng là một cơ hội cười ra nước
mắt.
Cô được vào ngôi nhà này đề làm công việc giống công việe của một người
hầu gái mà người Minh đang phục dịch chính là thiếu gia Cường.
Bước chân lên cầu thang của Minh chợt trĩu nặng, cô tự nhủ:
Hãy thực tế, hãy thực tế, con ngốc ạ!
Khi ánh Minh vào, Cường đã ăn xong, anh cao giọng:
– Em làm gì lâu dữ vậy?
Minh hóm hỉnh:
– Không phải em lâu mà là tại anh ăn nhanh, nhanh đến mức em bất ngờ
luôn.
Cường hơi quê, anh bào chữa:
– Chẳng phải em bảo tôi ăn nhanh kẻo nguội là gì?
Ánh Minh khúc khích:
– Anh chịu nghe lời em sao? Chắc trời sắp có bão, bão to.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.