TRAO VỀ EM - Trang 110

Cường càu nhàu:
– Hừ! Lúc nào cũng lý sự.
Cường cởi áo ra, Ánh Minh thấy vai anh sưng đỏ, vết răng cửa cô rất sâu và
dĩ nhiên đang rướm máu.
Cường lừ mắt:
– Thế này vừa lòng hả dạ em chưa?
Ánh Minh nuốt nước bọt:
– Chưa. Vì thật tình em không cố ý mà chỉ tự vệ chính đáng.
Cường đốp chát:
– Hừ? Tôi chi đùa chớ có làm gì bậy mà em tự vệ?
Ánh Minh lí nhí:
– Anh đùa y như thật, ai mà biết.
Cường xuýt xoa:
Răng y như răng sói ... Đau thật!
Minh chớp mi:
– Để em rửa vết thương cho anh.
Nói dứt lời, Ánh Minh lấy chai oxy già xịt vào vết thương cho nó súi bọt
trắng.
Cường nhăn nhó khiến Minh buột miệng:
– Đúng là nhà giàu đứt tay ... Đại ma đầu gì nhõng nhẽo chúa!
Cường nạt:
– Lắm điều?
Minh lên giọng:
– Em nói không đúng sao. Vết thương chỉ to bằng hạt đậu mà làm như ghê
gớm lắm.
– Em không phải bác sĩ Diệp đâu mà anh làm nũng.
Cường gắt:
– Lại bác sĩ Diệp. Em thích gán ghép tôi và cô ấy nhỉ!
– Tại em thấy hai người xứng lắm.
– Xứng ở điểm nào? Em nói không được là biết tay tôi.
Ánh Minh lấy băng keo cá nhân dán lên vết thương. Cô nói một hơi:
– Em thấy hai người môn đăng hộ đối, trình độ ngang bàng, tuổi tác không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.