TRAO VỀ EM - Trang 108

Cô ngoan ngoãn mời:
Anh ăn phơ đi kẻo nguội. Đợi bà Uyển di khỏi cửa, Cường liền ...đì Ánh
Minh:
– Đau thế này tôi khống nhắc tay lên nổi để cầm đũa, em làm sao thì làm.
Minh vênh mặt:
– Anh đang là một quý ông hay một đứa nhóc mẫu giáo nhỉ?
Cường thản nhiên:
Tôi là nạn nhân của em. Em đừng hòng rũ bỏ trách nhiệm của mình.
Ánh Minh hỏi thẳng:
– Anh muốn em đút chớ gì?
Cường khinh khỉnh:
Tôi chỉ muốn no bụng để uống thuốc thôi.
Minh bưng tô phở lên:
– Đúng là nhỏ mọn. Lỡ có phỏng mồm thì ráng chịu chớ đừng quy thêm
trách nhiệm cho em đó.
Nhìn Ánh Minh loay hoay với tô phở, với đũa muỗng, Cường cười thầm
trong bụng. Cô nàng dáo để này cần bị trêu dài dài cho đằng tỉnh lại.
Anh chưa kịp nói gì cho ... bõ ghét, Ánh Minh đã chu mồm dỗ dành:
– Nào. Ngoan ... ngoan. .... ùm ...
Cường nhăn mặt:
– Chắc em khiến tôi sặc mất. Nghiêm túc một chút đi.
Ánh Minh ngơ ngác thấy mà thương:
– Dạ .... Em vẫn như thế khi dút cơm cho bé Sa Kê ở cạnh nhà.
Cường ngắt lời cô:
Nhưng tôi không phải bé Sa Kê.
Ánh Minh nhoẻn miệng cười:
– Vậy thì anh tự ăn được chớ gì:
Anh là người lớn mà. Đã là người lớn thì phải rộng lượng, ai lại chấp nhất
người nhỏ.
Cường gạt ngang:
Thôi đủ rồi. Em lắm điều quá.
Cầm đũa lên, Cường nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.