TRAO VỀ EM - Trang 106

thoại:
còn lâu cô mới thèm ...bê lên tận đây. Cô chẳng thích thú gì khi đối diện
với Cường, nhưng cô phải làm ơn cho trót.
Ánh Minh lại gọi:
– Dậy ăn phở, thưa cậu chủ.
Cường vẫn nằm im, Minh khịt mũi.
– Lần nào nhậu vào cũng làm trò. Chán thật. Dứt lời, Ánh Minh mím môi
véo mạnh vào vai Cường. Rủi ro thay cô lại véo ngay vết cắn hồi tối khiến
Cường đang nằm phải bật dậy, miệng kêu lên đau đớn.
Ánh Minh hốt hoang lùi ra xa. Cô tròn xoe mắt nhìn vai áo trắng của
Cường dính máu đỏ tươi.
Mặt nhăn nhó vì đau, Cường rên:
– Em ác quá vậy Minh. Chắc tôi đến chết vì em mất. Ui cha là đau!
Ánh Minh cuống cả lên khi thấy Cường cởi áo để lộ vết thương sâu thẳm
trên vai.
Điều khiến cô ấn tượng nhất là vết thương ấy đang rỉ máu.
Minh xoắn hai tay vào nhau, miệng ấp úng:
– Em ... em xin lỗi. Em không cố ý.
Cường chì chiết:
– Hừm! May là em không cố ý.
Ánh Minh liếm môi:
– Ai bảo em gọi mãi mà anh không dậy làm chi.
Cường vừa nhìn vết thương vừa nói:
– Tôi chả hề nghe tên mình.
Minh bắt bẻ:
– Nhưng anh nghe tiếng em đúng không?
Cường nhấn mạnh:
– Tôi đang nằm mơ thấy mình đi chợ và tôi chỉ nghe tiếng bà bán cá ngoài
chợ léo nhéo.
Ánh Minh tức lầm, cô lầm bầm:
– Vậy anh ... ăn nhéo là đúng rồi.
Cường lừ mắt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.