TRAO VỀ EM - Trang 104

Nhưng mẹ đã kịp bình tâm nấp vào một chỗ. Khổ nỗi trái tim mẹ đã không
chịu nổi.
Cường xót xa nhìn mẹ, bà nói tiếp:
– Sau đó mẹ đã nhiều lần khuyên lơn, thậm chí năn nỉ ba, mẹ vẫn mong
ông ấy biết nghĩ lại ... Tiếc rằng ba con u mê quá rồi. Bởi vậy mẹ phải lo
cho con và Xuân Nghi. Tài sản này không thể rơi vào tay kẻ khác dù chỉ là
một hào. Mẹ đã suy tính rất nhiều, nhất định con phải về công ty. Con hiểu
không?
Cường ôn tồn:
– Vâng. Con hiểu rồi.
Bà Uyển tươi ngay nét mặt:
– Bác Thứ, ba Bạch Diệp sẽ chỉ vẽ cho con. Từ từ con sẽ quen việc và sẽ
thay chỗ của ba.
Cường nhíu mày. Anh thấy khó chịu khi mẹ nhắc đến Bạch Diệp và ba cô
ấy. Mẹ anh đã tính toán đâu ra đó cả rồi. Những lời bà vừa nói là mệnh lệnh
chớ không phải đề nghị.
Bà Uyển lại nói bằng giọng chủ quan:
– Trong nhà này mẹ sắp xếp chuyện gì là ra chuyện đó. Để cho con Nghi
không nghe lời mẹ cố bám thằng Thắng. Hừ! Sau bữa cơm ở nhà mình,
Thắng đâu xuất hiện nữa, nó cũng đâu hò hẹn gì với con. Bây giờ có quê
mặt, có buồn lòng cũng ráng chịu. Con cũng nên lấy đó làm gương.
Cường nhăn nhó:
– Sao mẹ lại xọ chuyện này sang chuyện nọ vậy?
Mẹ chỉ muốn nhắc nhớ con thôi. Có yêu ai cũng phải tính toán, lựa chọn.
Hiểu chưa?
Cường im lặng. Ngày xưa, mẹ cũng tính toán lựa chọn để lấy cho bầng
được ba, một người có vẻ bề ngoài nhưng nghèo. Bà luôn tự hào về ông
chồng của mình. Thế nhưng bây giờ thì sao? Bà đã không giữ được ông
như bà vẫn muốn.
Đúng là bi kịch.
Bà Uyển nhìn Cường:
– Quên nữa. Con ăn gì? Mẹ sẽ sai con bé Minh mua hộ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.