TRAO VỀ EM - Trang 122

anh.
Ra tới chỗ gởi xe Cường lại ra lệnh. Cứ để xe đạp ở đây. Anh sẽ chơ em
đợi.
Ánh Minh ngập ngừng:
– Em lùi xùi, xấu xí thế này, anh sẽ xấu hổ khi đi với em vào quán.
Cường hơi nghiêng đầu, anh nheo nheo mắt:
– Anh thích em. Thế là đủ!
Minh nóng người vì lời ngắn gọn nhưng rất nặng ký của Cường:
“Anh thích em” Eo ơi! Thích một người chưa hẳn là yêu. Chính Minh đã
nói thế với chỉ Mai. Không ngờ bây giờ tới phiên cô phải lán loạn, ngân
ngơ vì cái từ, thích chung chung này.
Dứ dứ ngón táy về phía Minh, Cường bảo:
– Chờ anh chớ không được biến mất đâu.
Ánh Minh xoa mặt. Cô nghe tim đập mạnh.
Cô sợ vì biết mình đang bắt đầu một cuộc phiêu lưu mạo hiểm, mà ba cô
nghiêm cấm.
Ba cô đã ,nói gần nói xa như cảnh cáo cô khi đặt những câu hỏi về Cường.
ông và mẹ quá già đời khi thắc mắc tại sao nhưng vì chưa có chứng cớ cụ
thể chứng mình cô và Cường có những biều hiện bất thường nên ông tạm
thời cho qua. Lở như ống bắt gắp Minh ngồi sau lưng Cường trên chiếc xe
tay ga hai mươi mấy triệu bạc, thì Minh không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Vốn bướng bỉnh, nên Ánh Minh tuy có lo lắng, nhưng vẫn thích làm theo ý
mình. Trái tim luôn có lý lẽ riêng ý của Minh có phải là lý lẽ của trái tim
không?
Cường trở xe tới với gương mặt rạng rở khác thường. Gương mặt ấy khiến
Minh ngẩn ngơ. Cô ngồi sau lưng anh với cảm giác bay bổng, bay bổng.
Lâu lắm, Ánh Minh mới hỏi:
– Chúng ta đi đâu vậy?
Cường nói:
– Em thích đi đâu, anh sẽ đi tới.
– Em đâu có biết chỗ nào.
Cường quyết định trong tích tắc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.