TRAO VỀ EM - Trang 123

– Vậy chúng ta đi vòng vòng. Minh liếm môi:
Lở ba em thấy thì chết.
– Sao lại chết? Đâu phải chú Phùng không biết anh.
Ánh Minh nói như than:
Chính vì ba biết anh, em mới chết.
Cường gật gù:
Anh hiểu rồi, nhưng anh sẽ có cách nói nếu gặp chú Phùng.
Minh tò mò:
– Anh sẽ nói gì nếu điều đó xảy ra?
Cường ra chiều quan trọng:
– Đang điều khiên xe, anh không thể trả lời em câu hỏi nghe chừng rất đơn
giản nhưng lại chứa đựng điều quan trọng với anh được. Để vào quán đã
nhóc.
Ánh Minh làm thinh nhưng trong lòng hết sức hoang mang. Cường lấp
lứng thật thấy ghét.
Dừng xe trước quán Dòng Thời Gian, Cường gơi xe rồi tự nhiên nắm tay
Minh, cô lụt tay lại nhưng không được vì Cường siết tay cô quá chặt.
Cường nghiêng đầu:
– Không nắm tay nhở em đi lạc, anh biết nói sao với chú Phùng.
Ánh Minh phụng phịu:
– Anh đúng là Đại ,ma đầu.
Kéo ghế cho Ánh Minh ngồi, Cường hóm hỉnh nhắc lại câu anh từng nói:
– Vậy mới xứng với tiểu yêu nữ chứ.
Ánh Minh vênh măt:
– Hổng dám đâu!
Cường tủm tỉm cười, anh ăn cần hỏi:
– Em thích uống gì?
Minh lướt mắt qua menu rồi chỉ vào tên một thức uống:
– Em thích món này!
Cường bảo người phục vụ.
– Hai ly xoài ép!
Ánh Minh nhìn Cường và ngập ngừng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.