TRAO VỀ EM - Trang 125

Cường dịu giọng:
Uống nước đi nhóc.
Minh liếc Cường:
Đã nói bao nhiêu lầm rồi, em không phải nhóc. Vậy mà anh cữ nhóc này
nhóc nọ hoài.
Cường tỉnh bơ:
– Chưa có bồ thì vẫn là nhỏ.
Ánh Minh vênh váo:
– Ai báo anh, em chửa có bồ Cường chỉ vào ngực mình:
– Anh bảo.
Anh Minh gõ tay lên bàn:
– Trật lất! Em đã xài ngon rất nhiều anh chàng.
– Cường xoa cằn:
– Thú vị nhỉ! Xem ra em nhớ rất lâu những gì anh từng nói với em. Nhưng
anh nói thể là đề trêu cho em giận chơi thối. Chở chú Phùng nối tiếng giữ
con gái kỹ nhất Sài Gờn, liệu có gã nào dám béng màng tới công nhà em
không?
Ánh Minh ... khoe:
– Em thiếu gì bạn học cùng lớp.
– Các cậu nhóc ấy làm sao đu sức làm em động lòng. Muốn làm người lớn
mà chưa phân biệt được bạn học cùng lớp khác với bồ. Chặc.
Chắc anh phải dạy em quá.
Minh ấp úng:
– Cảm ơn!
Dứt lời cô bưng ly lên uống một hơi. Thái độ trẻ con của Ánh Minh khiến
Cường lại tum tỉm. Anh nhớ những ngày đó qua. Sau buổi tối nóng sốt bi
vết thương hành đó, Cường hầu như khèn thấy bóng dáng Ánh Minh, cô bé
tránh mặt anh rất kỹ. Cường chẳng tìm ra lý do nào để xuống căn nhà kho
bé tẹo cua gia đình Minh. Anh không chỉ ngại.
Ông Phùng mà còn ngại cả bà Am. Bà ấy là cải đài bán dẫn thu và phát tin
nhạy nhất thế giới. Cường không muốn mình và Minh trở thành đề tài thời
sự nóng hôi, kéo theo bao nhiêu là rắc rối, nên anh đã bấm bụng chịu đựng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.