TRAO VỀ EM - Trang 145

– Cậu này! Vợ chồng bao nhiêu năm, ai lại im vậy.
Cầu trề môi như đàn bà:
– Chuyện này ác bố rõ hơn con. ông Yên phản bội vợ. Cổ bà nhỏ đáng tuổi
con gái mình. Bạ Uyên phải lui về thế thu là đúng, nếu không coi như mất
phân nửa sản nghiệp nếu lở như ông Yên đòi ly dị.
Ông Phùng làm thinh vì bị Cầu vạch rõ điều ông lâu nay vẫn giấu kín của
chủ.
Cầu lại nói tiếp:
Bà Uyển sẽ sàng tên hết tài sản của mình cho hai người con.
Nếu là tài sản riêng, bà ấy sợ gì mắt nếu phải ly dị:
Đúng là như vậy, nhưng lo la vẫn tốt hơn, với lại bà Uyển muốn Cường trở
thành một cô đông lớn để tương xứng với gia đình vợ tương lai.
Ông Phùng nhíu mày:
– Phải cậu muốn nói tới bác sĩ Bạch Diệp, con ông Thứ không?
Cầu khụt khit mũi:
– Thì đó chớ ai. Con nói thiệt với bố, đấy là cuộc hôn nhân ... kinh tế đôi
bên cùng có lợi. Thà con ơ vậy chứ không lấy vợ như bác sĩ tiếu thơ Bạch
Diệp.
– Trời đất! Người ta là bác sĩ mà chứ mày chê. Ông Thứ nghe được là thất
nghiệp đó.
Cầu cười hề hề:
Ngu sao con để ông nghe. Nhưng con nói thật đấy bố à? Bác sĩ bất giác chỉ
là cái nghề, ngoài chuyên môn ra người phụ nữ biết việc nhà nữa chớ. Đàng
này chằng hề động tay vào chuyện gì. Cô ta biết dọn đẹp, nấu nướng chi
hết, đã vậy tính lại ích kỷ, nhỏ mọn không quan tâm người khác ấy vậy mà
chọn nghề.
“Lương y như từ mẫu” mới chết bệnh nhân. Con nghe mấy người giúp việc
cho gia đình ống Thứ than trời vì cô tiếu thư bác sĩ này hoài. Họ chẳng chút
cảm tình với cô ta. Bà Uyển chọn đâu kiêu này rồi sẽ ân hận.
Im lặng được đối ba giây, Cầu chợt vỗ đùi đánh đét:
– À! Có chuyện này hơi bị ngộ. Lần đó Bạch Diệp hỏi con về bố và hai em
Ánh Mai, Ánh Minh. Con vừa khen hai em vừa đẹp người lại đẹp nết, Bạch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.