TRAO VỀ EM - Trang 146

Diệp đã nồi cơn tam bành mắng con là đồ hám gái. Cô ta lồng lộn lên khi
nói rằng, con gái bố mà nết na gì. Liếc gương mặt sa sầm xuống của ông
Phùng, Cầu nói tiếp:
– Nghe cô Diệp nói thề, con tức quả bên hỏi tại sao? Bạch Diệp bĩu môi
rằng Lần nào cô ta ghé thăm Cường cũng thấy Ánh Minh lán án bên cạnh
anh chàng, thậm chí con bé còn vào tận phòng ngu của cậu chủ.
Bạch Diệp thật độc miệng khi mỉa mai rằng:
Chắc bà muốn đổi đời nên mới để con gái theo đó bế người yêu của cô ta.
Ông Phũng trợn muốn tét mi mắt. Ông tức đến mức nói không ra hơi:
– Là người trí thức, sao cô Diệp ăn nói hàm hồ như vậy?
Cầu vô tư phán:
– Cô ấy ghen bố ơi. Ai bảo cón gái bố xinh quá làm..chi. Nếu con là
Cường, con cũng chọn con gái bố.
Ông Phùng rít qua kẽ răng:
– Cậu lảm nhảm gì vậy? Đừng có mà mang con tôi ra đùa.
– Ấy! Bố đừng nói sung thiên. Con nói thiệt đó ờ quên! Cô Diệp còn hăm
he sẽ đề nghị với bà Uyển cho bố thôi việc đó. Đúng là đàn bà khi ghen thật
khủng khiếp.
Mắt nhấp nháy liên tục vì xúc động, Cầu chợt hạ giọng:
Không phải con lầm liều nhiều chuyện nhưng bố nên lo cho mình đi, biết
đâu chừng bà Uyển cất biển chế ông chồng bợi bạc của mình rồi ... cắt luôn
tà dễ dàng của ông ta, lúc đó bố sẽ khổ đấy.
Ông Phùng gượng gạo cười ông tự trách mình lằu nay vẫn thờ ờ vời những
chuyện xây ra xung quanh. Ông luôn nghĩ mình làm tốt ông việc, không
ngồi lê tán dóc chuyện của chủ nghĩa là đủ rồi. Té ra mọi anh không đơn
giản như vậy.
Đúng là người làm công tất của chỉ, Không như thế vẫn chưa đủ. Không
biển lời vừa rồi của Cầu là đúng hay cuời, nhưng cậu ta đã rút ra cho ông
một kinh nghiệm sống.
Kinh nghiệm ấy khiển ông hoang mang trước công việc của mình. Giống
như tất cả mọi người, ông đang cần việc làm. Lở như ...
Ông Phùng không muốn nghĩ tiếp nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.