TRAO VỀ EM - Trang 148

ấy.
Rắc rối rồi đây! Hai đứa con. Ông thật khờ khạo. Nghĩ vừa giận lại vừa
thương ông chỉ lo vì tình chúng sẽ xem nhẹ chữ hiếu, không nghe lời răn
dạy của ông ông lo Hồng nhan đa truân, rồi các con ông sổ khồ vì một,chữ
tình ạ.
Thắng nhìn mãi vẫn không chần đúng mặt đáng yếu cua Ánh Mai. Chi còn
giây thôi anh phải xa cô rồi. Chỉ nghĩ mỗi đó Thẳng đã thấy bồn chồn lo
lắng lo sao được khi anh vẫn chưa thuyển tài được ông bố khuất khe của
Mai, hai người chưa đư đanh chánh thuận nhau đang lần phải làm. Ai có
thể đoá trước đi điều xả ra khi cuộc sống đầy lẫy những bất tận.
Thắng lặp lại câu nói anh với nói cách đây vài phút.
– Chờ anh quay về Mai nhé!
Ánh Mãi vẫn trả lời đúng một câu:
– Vâng, em chờ.
Thắng ngần ngừ mãi mới lấy trong túi ra một cái hộp nhỏ. Anh đặt trên bàn
trước mật Ánh Mai, giọng trầm xuống.
– Hãy nhớ tới anh khi nhìa thấy nó.
Ánh Mai xúc động đến ấp úng:
– Là gì vậy anh?
– Em mở ra xem đi.
Ánh Mai đan hại tay vào nhau. Cô thấy ngại quá. Chắc chắn bên trong cái
hộp nhỏ này là một vật có giá trị, cố được ba mẹ dạy bão rất kỹ. Nhận quà
của người khác thì dì rồi, nhưng có nên hay không mới đáng suy nghĩ.
Thắng nói:
Đây là tấm lòng của anh. Anh muốn gởi lại em như gởi lại trái tim mình.
Ánh Mai nhìn anh:
Nếu là một vật quá đắt tiền, em không dám nhận đâu.
– Nó không đắt tiền. Anh nói thật đó ...
Ánh Mai nhẹ nhàng mớ chiếc hộp được bọc nhung màu đỏ. Cô thích thú
khi thấy chiếc nhẫn bằng vàng trắng nằm trên nền săn tin tim thâm.
– Là con gái ai lại không thích trang sức.
Ánh Mai cũng đâu ngoại lệ. Cô thốt lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.