TRAO VỀ EM - Trang 149

– Ôi, đẹp quá!
Thắng cười:
– Em thích chứ?
Mai gật đầu. Thắng hớn hở:
– Anh đeo vào tay cho em nhé!
Ánh Mai nhìn anh:
– Lở ở nhà hỏi, em biết trả lời thế nào đây?
Thắng thấy thương Mai quá, anh nói:
– Em cứ nói thật đó là quà kỷ niệm:
Ánh Mai rụt rè đưa tay ra. Thắng lồng chiếc nhẫn vào ngón áp út tay, cô và
reo lên:
– Vừa khít! Em thấy anh hay không?
Chi cần nắm tay em một lần hì anh nhớ không sai từng bàn tay ấy.
– Biết thế lần đó em không cho anh nắm Thắng siết tay Mai thát chật:
Muộn rồi cô bé ạ. Anh đã phù phép vào chiếc nhẫn này, em đeo vào tay có
nghĩa là anh đang bên em, Ánh Mai nghe giọng mình nghẹn lại:
– Em cũng mong như thể.
Thắng cứ muốn hốn lên dôi mẩt rưng rưng của Mai, nhưng đây là nơi công
cộng ở Việt Nam, anh không thể tự nhiên nước ở nước ngoài. Anh cũng
khống muốn bị đánh giá quen nếp sống phương Tây, yêu cuồng sống vội.
Điều quan trọng bậc nhất với anh bây giờ là làm sao trở lại Sài Gỏn nhanh
nhất. Anh phải lấy lại tài sản của mình chớ khống để anh quản lý nữa. Anh
ta đã lợi dụng sự vô tâm của mẹ con Thắng, qua mặt chị Tuyết sứ dụng
những nguồn thu được từ việc cho thuê bất động sân của anh để thú lợi cá
nhân. Bà chị cùng Thẳng chỉ giỏi đanh đá chớ thua hẳn chồng toàn thủ
đoạn. Chẳng biết Hoa là ngon ngọt thế nào mà chị Tuyết tin, đề anh ta toàn
quyền làm gì thử tiền cho thuê nhà gần một chục.
Tiên đó tính bằng đô la, đuợc trà lần cho một năm thuê nhà. Tỉnh ra mồi
Hoàn thu độ trên dưới mười ngàn đồng món tiền khang nhô chút nào nhưng
anh ta luôn nói với chỉ Tuyết tiền thu được lất vậy mà chị. Tuyết vẫn tin
mới lạ chứ đâu biết rằng với ngần ấy tiền trong bao nhiêu năm, Hoàn đã có
nhiều cổ phần trong công ty phát triển xây dựng nhà anh ta đang làm việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.