TRAO VỀ EM - Trang 151

chuyện của mình cũng thế.
Về nhà, Ánh Mai thật bất ngờ khi thấy Xuân Nghi ngồi trên ghế đá, gần
ngôi nhà cô đang ở. Khác với vẻ lơi lởi hay cười hay tham hiểm vẫn có ở
Nghi truớc đây, bữa nay mặt Xuân Nghi lạnh như đá:
Ánh Mai đành gạt hết bồi hồi sang một bên để chào Nghi trước.
Xuân Nghi nhếch môi khinh khỉnh:
– Em vẫn biết trên dưới, lớn nhỏ sao?
Vậy mà chi tưởng em là hạng ăn cháo đá bát Nghi dám ném xuống, cô ghe
giọng - Em đang đấc ý vì nghi mình là người chiến thắng phải không?
Đừng vội mừng Mai ạ! Thắng không đơn giản đâu. Anh ta phản bội tối thì
chắc chắn sớm muộn gì cũng bỏ rơi em thôi:
Tốt hơn hết em nên biết dừng lại đúng lúc để khỏi bẽ bàng về sau:
Xuân Nghi đứng đậy, đi được vài ba bước, cô quay lại nói:
– Chi tin em là người biết lý lẽ và biết cách sống vì người khác:
Ánh Mai vào nhà, cô bắt gặp cái nhìn lo lắng của bà Hiển.
– Xuân Nghi nói gì với con vậy?
Mai ngập ngừng:
Chị Nghi khuyên con nên đừng lại đúng lúc vì Thắng là an người không
đơn giản. Theo con đó là lời khuyên nhiều ác ý hơn là thiện ý.
Bà Hiển trầm ngăm:
– Vì chuyện này mà ba con than vấn thơ dài suốt. Con nên nghe lời khuyên
của Xuân Nghi. Con bé biết rõ ràng hơn con.
Mai im lặng. Cố là người không thích cãi lời ba mẹ, cô không ngang bướng
như Ánh Minh, nhưng lúc nãy sự im lặng của vô có ý nghĩa khác.
Lên gác, Mai nằm xuống, cô nhỉ ngón tay mình. Chiếc nhẫn bằng vàng
trắng cô mặt hình hai chiếc lá nhỏ xỉu, được cách điệu nằm kề bên nhau
trông thật dễ thương. Thắng là người tinh tế, món trang sức, bé xíu này đã
nói lên điều đó.
Nhưng ngoài tinh tế, anh là người thế nào? Xuân Nghi có nặng lời khi nói
Thắng đã phản bội mình không?
Mai nghe tiếng Ánh Minh líu lo hát. Con bé vô tư đền mức Mai thêm được
như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.