TRAO VỀ EM - Trang 153

– Em và anh Cường có vẻ thân nhỉ hai người có có tình ý gì với nhau
không?
Ánh Minh tủm tỉm lặp lại câu lúc nãy của Ánh Mai:
– Tò mò? Có thì sao? Còn không thì sao?
Mai nhìn em gái trăn trối:
– Trời đất ạ! Thật không vậy? Ba mẹ mà ,biết thì chết.
Ánh Minh vênh mặt lên:
– Ba sẽ cấm em như cấm chị thôi. Chết gì mã chết.
Ánh Mai băn khoăn:
Ông bà chủ Yên không dễ đâu. Em có nghĩ tới khoảng cách giữa hai gia
đình chưa?
Ánh Minh nhăn mặt:
Chị sắp giống ba rồi. Em chi nghĩ tới Cường thôi. Chi đừng hỏi những câu
khiến người khác có thể điên lên được.
Rồi Minh dặn dò:
– Chi không được hé môi với ai đâu đó.
Ánh Mai thở dài:
Chị em mình điên cả rồi:
Minh vẫn không rời mắt khỏi cái quạt mình. Cô bất chợt hoang mang với
chính yêu một người mà là điên à? Minh chợt thấy buồn lo vì lời nói như
tha của chị Mai.
Đúng là chuyện của người khác, Minh thấy mình sáng suốt để lách cách nói
này nói nọ lắm, nhưng khi đụng chuyện của mình, cô rối như canh hẹ.
Không ca lông nằm một chỗ ôm gối như Ánh Mai, Minh xuống nhà. Cô
chui vảo bểp phụ với mẹ nấu cơm chiều nhưng bà lại đuổi ra. Minh thơ
thằn lòng vòng quanh sân. Cô ngóng trông dù biết giờ này Cường không ở
nhà.
Nghĩ cũng tủi, hai người ở chung một đi chứ nhưng lại xa vời vại. Minh
thấm thía từ khoảng cách chi Mai nói lúc nãy hơn bao giờ hết:
Khoáng cách ấy còn sâu hơn, cao hơn những bậc tam cắp đẫn đến gian bếp
của gia đình ông bà chủ Yên. Cô sợ mình bước lên không tới, cho đã
Cường luôn là người cô tin tương nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.