TRAO VỀ EM - Trang 160

Cuộc sống gia đình tạm ổn định, thế nhưng trong tâm hồn chị em cô luôn
có bão. Anh Thắng từ khi về Mỹ vẫn chưa thấy quay lại.
Chị Mai luôn bí mật nhưng Minh biết hai người vẫn liên lạc với nhau
thường xuyên qua mạng. Điều đó khiến Minh cũng đôi chút ganh tỵ khi
nghĩ tới Cường, cùng những lần trò chuyện qua mạng ít ôi với cô.
Trước ngày anh đi, Ánh Minh đã trốn học để ngồi quán cà phê với anh. Bây
giờ mỗi lần đì ngang quán, trái tim Minh như nức nở. Cô nhớ hương vị
ngọt đắng, nhở nụ hôn đầu thơm cà phê, nhớ Cường đến nôn nao lòng.
Hôm đô cô yà anh đã nói chuyện rất nhiều. Cường bảo Minh hãy chờ anh
về chớ đừng năn nỉ anh ở lại Sài Gòn.
Hôm đó, Minh đã khóc ướt cả vai Cường cái bờ vai có vết sẹo như dấu ấn
Mình đã đóng vào bằng chính răng mình. Anh bảo:
Nếu có kiếp sau, chấc vết sẹo đó vẫn còn, nên Minh hãy gắng đi tìm anh để
tiếp tục yêu tập hai.
Bất giác Minh tủm tỉm cười, nhưng mắt cay xè. Cường bảo:
Anh rời khỏi nhà để chứng tỏ cho ba mẹ biết anh yêu Minh. Còn anh rời
khối Sài Gòn là để chứng tỏ anh muốn tự lập. Bởi vậy làm sao Minh năn nỉ
anh ở lại cho được khi cô hiểu sâu xa ý nghĩa hai từ Tự lập cua anh. Cường
... Cường muốn xây dựng gia đình bằng chính tình yêu và năng lực của
mình, chô không nhờ vào cho mẹ.
Suy cho cùng anh cúng vì Ánh Minh.
Dừng xe đạp trước căn nhà ba tầng màu xanh lá mạ, Minh khẽ nhấn
chuông.
Một bà cụ ngoài bây mươi ra mở cửa cho Minh.
Cô lễ phép:
– Con chào ngoại ạ.
Bà cụ ái ngại:
– Mưa quá, sao con không nghỉ? Ngày mai dọn dẹp nhà cũng được mà.
Ánh Minh ơi áo mưa ra mang lên tay cầm xe đạp và nói:
– Mưa mới cần dọn đẹp cho đừng ẩm thấp mốc meo. Con đi mưa quen rồi
ngoại chỉ.
Bà cụ Từ lắc đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.