TRAO VỀ EM - Trang 161

– Con gái bây giờ ít đứa nào siểng nhủ con:
Minh cười. Cố vào bếp lấy số hứng nước rồi khệ nệ khiêng lên lầu. Căn nhà
này có nhiều phòng. Phòng nào cũng bừa bộn vì toàn đàn ông con trai ơ. Bà
cụ Ta là bà ngoại của ba đứa cháu trai trạc tuổi chị em Minh. Có người đã
đi làm, cô người vẫn còn mà đứng quần trên ghế giang đường. Nhưng dù
làm gì, bọn họ vẫn là những gã thích bày trò người khác đẹp. Minh ngán
nhất là dẹp phòng của cậu út Khắc.
Gọi là cậu nghe cho được lỗ tai, chỗ thằng nhóc ấy bằng ruồi Minh, hai đứa
họ chơi trường, cùng cấp lớp nhưng khác khoa.
Khắc thường rủ bạn bè tới chư, khi tàn cuộc, nguyên tầng ba vả sân thượng
thảnh bãi chiến trường, ảnh Minh dọn mệt xiu mới xong. Lần nào đẹp đẹp
bãi rác hổ lốn ấy, Minh cũng lầm bầm rua xà cho bõ ghét, nhưng rua là rủa
tế thôi, chớ thân ... như trâu của Khắc có nhằm nhò gì.
Minh bắt đầu công việc ở cái phòng khách nhỏ dành riêng cho ba cầu quý
tư ở tầng ba. Cô dẹp gọn nhứng quyển đặc san, tạp chí báo, lựa những đĩa
CD dầy bàn cho vào đúng bao bì cưa từng cái rồi để vào kệ.
Việc xếp theo là cô lau nhà. Tới trưa cửa phòng của Khắc, Minh tần ngần
mai mới gõ cửa.
Khắc ló đầu ra, giọng cộc lốc:
– Khỏi dọn phòng tôi.
Dứt lời, nó đóng rầm cưa lại. Minh tức lắm,cô buột miệng:
– Đề bất lịch sự?
Ai ngờ Khắc nghe được, nó mợ cửa, mắt trừng lên:
– Nói gì đó?
Liếm môi, Ánh Minh nói:
Nghe rồi còn hỏi:
Khắc đốp lại:
Đồ Ôsin.
Lúc Ánh Minh còn sững người thì Khắc đã đá rầm vào cánh cửa khiến nó
đóng ầm. Ánh Minh cố vớt vát:
– Đồ tồi!
Rồi ngồi phịch xuống cầu thang thở hắt ra. Trước khi đi làm, mẹ đã dặn đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.