TRAO VỀ EM - Trang 172

– Vậy thì còn gì bằng. Chà! Vui nghen!
- Không được nói với ba mẹ đó.
Minh dẩu môi:
– Lại giấu! Chị Phi vì chị mà anh ấy quyết tâm trở về trao.
Ánh Mai buồn so:
– Nhưng ba đâu có thích.
Minh xúi:
- Hồi xưa ông ngoại cũng đâu thích ba.
Chị phải sử dụng chiêu " Mưa dầm thấm đất ".
Ông Thắng dẻo miệng lắm, ba sẽ xiêu lòng thôi.
Ánh Mai nạt đùa:
– Ăn đi! Nói nhiều quá! Mưa dầm dề bệnh thì có.

Ánh Minh chu môi thổi cho cháo nguội bất chợt cô tủi thân khi bệnh như
vậy. Anh đi đâu để trời gới mưa gói bão để tặng em.

Anh đi đâu để em cứ khóc thầm thế này hở Cường.

Giọng Ánh Mai vang lên Thắng về với mẹ. Bác ấy sẽ ở Việt Nam luôn. Mẹ
Thắng thoạt nhìn mặt khó chịu, nhưng bà không đáng sợ như bác Uyển.
Bác ấy ủng hộ Thắng và chị.
Minh buột miệng:
– Sao em nghe nói bác ấy ghét ông Hoàn vì ông ta là con nhà nghèo?
Mai nói:
- Mẹ Thắng không ưa tánh thủ đoạn, lợi dụng người khác của Hoàn, bác ấy
khinh Hoàn vì anh ta có ý lấy vợ giàu đế bòn rút. Chỉ tội nghiệp cho chị
Tuyết, khôn ngoan tới đâu vẫn lụy ông chồng, làm việc trố chết vẫn để vun
vén chơ chồng.
Đưa Minh mấy viên thuốc, Mai cười cười:
– Uống đi! Không thôi lại tủi thân.
Ánh Minh chớp mi. Cô nhìn chị Mai với tất cả trìu mến:
- Chị em cô yêu thương nhau lầm, tối tối nằm cạnh nhau, hai chị em vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.